em của nghìn xưa
EM CỦA NGHÌN XƯA
Và đôi môi ấy vừa rụng xuống
Chân trời mắt đỏ cháy hoàng hôn
Ngọn gió ham vui về ngủ muộn
Tắm mát hồn cây dạ bồn chồn
Em vốn phơi bày tà áo mỏng
Mong manh một thuở tuổi heo may
Bóng lá ngập ngừng ru khát vọng
Hỏi đá trăm năm thân guộc gầy?
Ngày lên đồi thơ mơ sợi nhớ
Em của nghìn xưa thơm cỏ hoa
Dường như ngày ấy em mắc nợ?
Một nụ hôn say dưới trăng tà
Chiều nương gót sen trôi vạn dặm
Ngỡ ngàng vết nứt sớm bên đàng
Mùa gieo trăn trở vùng trái cấm
Thăm thẳm lối về góc bờ hoang
Và đôi môi ấy hương xa lạ
Cay đắng ngọt bùi...đếm bơ vơ
Chiều góc trời xanh nhiều mảnh vá
Hồn ta rách rưới tự bao giờ?
Ngày 9/5/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 567 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|