hiền lương, bến hải
Ta về thăm Quảng Trị quê hương
Về Bến Hải nhớ một thời bom đạn
Thuở bờ Bắc, thuở bờ Nam chia cắt
Cầu Hiền Lương phải chia nhịp, sơn màu
Để đôi bờ sông Bến Hải nhớ nhau
Lấy vĩ tuyến 17 làm giới tuyến
Máu chiến sỹ, đồng bào ta đổ xuống
Mấy mươi năm dằng dặc đợi chờ
Ngọn gió hoà bình như một giấc mơ
Cờ tổ Quốc đỏ rực trời Quảng Trị
Ôi mảnh đất Vĩnh Linh, Gio Linh yêu quý
Ngọt câu hò tha thiết giữa quê hương
Người trở về Quảng Trị thân thương
Phút giây ấy sao thiêng liêng đến vậy
Không tiếng súng, chỉ tiếng cười vọng lại
Tiếng bàn chân nhộn nhịp bước qua cầu
Quảng Trị ơi dưới nắng mới nhuộm màu
Nhìn Bến Hải, cầu Hiền Lương soi bóng
Giọt nước mắt trên mi rơi nóng bỏng
Vỡ oà trong hạnh phúc buổi đầu tiên…