lạc loài giấc mơ
LẠC LOÀI GIẤC MƠ
Em đã trôi về miền cổ tích
Thăm thẳm sợi buồn đau khổ đau
Hoàng hôn đắm chìm buông tĩnh mịch
Dòng sông ra biển từ kiếp nào?
Anh ngồi khâu vá cuộc tình lỡ
Rách rưới bốn mùa nhánh đắng cay
Cây cỏ đìu hiu rơi giọt nhớ
Tà áo thơ ngây thuở phơi bày
Em nhón gót sang bờ bến lạ
Đường xưa thơ thẩn một mình ta
Giông tố ùa về đời nghiêng ngả
Vứt chữ thủy chung, mộng thật thà
Mùi vị thời gian đầy cay đắng
Nhỏ to tâm sự mạng nhện giăng
Gieo lời gian dối đầy oán hận
Đất trời rơi lệ thoáng bâng khuâng
Em ném hư vô vào cõi mộng
Tan tác chim trời vỗ cánh bay
Uống cạn đôi môi thời khát vọng
Miếng bánh tình yêu đành xẻ hai
Nắng mưa mòn gót nhân tình trẻ
E ấp một thời để nhớ nhung
Nằm góc cô đơn nghe quạnh quẽ
Giật mình người về chốn nghìn trùng
Ngày 21/9/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 122 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|