Poem logo
Poem logo

dám yêu đàn bà cũ không

Tác giả: Thu Thảo
Người ta nói em là đàn bà cũ
Như lá vàng héo rủ giữa mùa Thu
Và bản thân đã phai nhạt hình thù
Đừng gieo mộng phù du tim thổn thức
Đàn bà cũ cũng hiện lên đời thực
Chữ trinh nguyên rạn nứt vỡ tan tành
Nhìn lạc màu buồn bã phải không anh?
Thời xuân trẻ gửi dành cho quá khứ
Đàn bà cũ bình tâm không lưỡng lự
Chỉ hoài mang hai chữ ở nghĩa tình
Nhưng sắc đời đắm chìm cõi nhân sinh
Anh có dám giữ hình em mãi mãi ?
Đàn bà cũ giấu nỗi lòng tê tái
Nhận biết bao nếm trải nhịp đường trần
Và nào mơ được sánh bước bàn chân
Hay cách biệt dám gần người ta nữa?
Đàn bà cũ tâm hồn buồn hương lửa
Đống tro tàn khéo lựa chẳng mông lung
Nếu đã yêu chấp nhận đã từng dùng
Sẽ tận hưởng hoà chung lồng trời đất
Đừng trao vội lời bướm ong ngọt mật
Kẻo ôm về nhụy mất bởi thời gian
Phận mong manh chua xót kiếp hoa tàn
Ai muốn giữ hồng nhan từng thương vết.

#thuthao
#suutam

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm