xin gởi lại trái tim
Tác giả:
Tuyền Linh
Xin Gởi Lại Trái Tim. Anh gởi lại trái tim. Ngày chia tay buồn bã. Bởi anh vẫn yêu em. Như ngày đầu gặp gỡ. Hãy giữ trái tim anh. Cho ấm lòng một thuở. Qua nhịp đập máu ran. Sẽ nghe tình rộng mở. Anh đi mà nuối...
|
yêu người
Tác giả:
Tuyền Linh
Yêu Người. Yêu Người, Người hiểu được tôi ? Làm sao Người biết tình vơi tình đầy. Người cho tôi phút nồng say. Chắc mai mốt nọ tôi đày đọa tôi. Bên Trời nhìn áng mây trôi. Là hồn tôi đó, một trời nhớ thương. Vấn...
|
xin mai hẹn người
Tác giả:
Tuyền Linh
Xin Mai…Hẹn Người. Thương chi cái chú chim trời. Lỡ bay- lỡ đậu- lỡ thời- lỡ duyên…. Cuộc đời trót lắm ưu phiền. Nên chi số phận lênh đênh vô bờ. Lầu hồng có luyến ráng pha. Xin chờ về cõi Ta bà tìm nhau ? Bể dâu…dâu...
|
xin đừng yêu tôi
Tác giả:
Tuyền Linh
Xin Đừng Yêu Tôi. Xin đừng yêu tôi, hỡi thuyền quyên thục nữ ! Tôi có gì đặc biệt để người yêu ? Tôi sinh ra trót cay đắng trăm chiều. Thuở thơ ấu đã nếm mùi côi cút. Đường hoa niên, ôi gió mưa bão táp ! Chút đơn phương...
|
vũng liêm và tôi
Tác giả:
Tuyền Linh
Vũng Liêm và Tôi. Tôi đi…bóng ngã đổ dài. Đường 907 giấc trưa oi nồng. Mà nghe vẫn mát trong lòng. Phải chăng tôi đã phải lòng Vũng Liêm. Tôi về Phong Thới 4 năm. Thương con kênh rạch như thầm thương ai. Những đêm trăng...
|
yêu em, yêu tưổi xuân thì
Tác giả:
Tuyền Linh
Yêu Em, yêu tuổi xuân thì. . . . . . .KP. Thưa em…nước đã tràn bờ. Lòng nầy mãi gõ nhịp hờ viễn phương. Thu về mang nỗi vấn vương. Mọc lên cành nhánh kín vườn chiêm bao. Heo may có tận bữa nào. Mà nghe chiếc lá lao xao...
|
vũng liêm, sáng chủ nhật
Tác giả:
Tuyền Linh
Vũng Liêm, sáng chủ nhật. Những chậu bông giấy thắm. Đứng khoe sắc trước sân. Lòng tôi nghe thanh thản. Nỗi xa cùng niềm gần. Vũng Liêm sáng chủ nhật. Nắng rọi vào tận nhà. Nắng thăm từng ngõ ngách. Như thể muốn kiểm...
|
vũng liêm, tháng mười
Tác giả:
Tuyền Linh
Tháng 10, Vũng Liêm. Đã là tháng 10 âm. Trời còn mưa rầm rầm. Gió to và sấm chớp. Như thể mùa bão giông. Thời tiết chẳng đâu lường. Hù dọa mãi ruộng nương. Đã nghèo lại nghèo tiếp. Thế mà trời chẳng thương. Mưa xối xả...
|