Phượng hồng thắm hồn ai lơ lửng, cánh phượng tàn, hồn theo gió cuốn đi, chợt thấy bạn, thầy; cô, trường lớp. Trong dư âm kí ức gọi về. Đâu xa nắng chói ve hát gì, khúc nhạc, khúc buồn điệu...
Khi ta lớn những khát khao cháy bỏng. Hay êm đềm thơ ấu còn mộng mơ. Ta muốn sống vội vàng như Xuân Diệu. Đời người nào chẳng phải là hồn thơ. Sợ nỗi buồn, niềm đau. Hay cái chết. Sợ chia lìa...