hư khúc 103
Ngơ ngác
tự nhận ra mình
Mới hay
đã mất
bóng hình - ngày xưa
dường như
ngày
tháng
dư thừa
ta
đánh mất cả
tình thơ - một thời
nhìn
vào dĩ vãng
mù khơi
Ta
Mong
Tìm
được một thời hoang sơ
Bình tâm,
tâm trí
Ngây ngô
Bình thường
một cõi
ta - chờ - hồn - ta