Thu vội vã cho cành xơ xác lá. Sương mờ về che lấp áng mây xa. Trên phố nhỏ mưa nhạt nhòa vội vã. Niềm riêng mang cô quạnh với đêm tà. Em vội vã quên mùa thu mơ ước. Quên buổi trăng vàng lấp lánh ước mơ. Giờ còn nỗi đau...
gập ghềnh ta đứng chênh vênh lặng nghe gió thổi bên ghềnh đá khô gió xô sóng biển về đâu Biển sâu,biển rộng,mưa ngâu chồng chềnh Vì ai biển sóng lênh đênh vì ai đứng lặng, buồn tênh nghẹn ngào