Sợ hãi, bóng ai ngoài ô cửa, ô cửa vỡ toang phủ rêu xanh, miếng kính loang loáng màu xanh rêu, dáng em yêu kiều tựa bên vách. Giọt mưa ngoài trời rơi tí tách, mưa ngâu lạnh thấu cả tim người, ngàn hạt li ti như kim...
Xoay chuyển càn-khôn theo ý muốn, Linh hồn- thể xác không còn buồn. Con người là một trong tiên cảnh, Tiên cảnh-phàm nhân lệ vẫn tuôn.