mưa tan ... kỷ niệm còn đầy
Mưa Tan ... Kỷ Niệm Còn Đầy
(Gửi TQ)
Giọt nhạt nhòa rơi nhẹ nỗi đau xưa
Mưa tí tách giữa trưa hè chợt khóc
Thoáng ngày xưa còn lại tia nắng ấm ?
Chợt vội tan rời rạc những cơn mưa
Phố núi buồn, gãy vụn cả nguồn thơ
Nghe nặng hạt từng giọt trên môi mắt
Fort Lauderdale bây giờ sao xa lắm
Nắng xoay tròn quấn quýt kỷ niệm thôi
Bờ biển xanh , dấu chân cũ bồi hồi
Nghe vời vợi gió ngoài khơi thổi nhẹ
Mưa ngày xưa rùng mình nghe rất khẽ
Cũng ấm lòng , mang chút ấm đời nhau
Mưa vẫn rơi , em nghe nhói lòng đau
Bờ ngực trái có chút gì xe thắt
Lòng nghẹn ngào, bờ môi hình như mặn (??)
Cõi tình nào soi rách nát thịt da ?
Tí tách rơi , mưa như vẫn thật thà
Từng giọt nhỏ thấm sâu vào tâm khảm
Lỏng vòng tay , em tìm về hơi ấm
Lạnh mơ hồ, anh chẳng ở gần bên
Mưa cứ rơi từng sợi nhớ không tên
Như trêu chọc hồn em tàn tạ mất
Kỷ niệm xưa còn đầy và rất thật
Với tay hoài , em níu kéo gì đây ?
Mưa ngoài trời sao em ướt tim này
Nghe lụt lội những nỗi đau chồng chất
Mơ phố biển , đau niềm đau quay quắt
Gọi tên người trong nức nở , tình riêng
Anh - phố biển - nắng - vẫn mãi bình yên !