phật là cơm, chúa là phở
Phật là cơm, Chúa là phở
Nhịn cơm ba bửa, ta tri kiến Phật
Cơm chay chán, ta ăn phở
Nhịn phở ba tháng, bất tri kiến Chúa
Chán Chúa, ta về với Phật
Ớn cơm ngán Phật, ta ăn phở Chúa
Phở ngon, dại gì theo Phật
Đời không đau khổ, Chúa Phật đâu cần
Khi khổ nạn, ta niệm Phật
Khi tham sân si, ta cầu xin Chúa
Khi đau khổ, về với Phật
Ăn cơm chay Phật, thèm ăn phở Chúa
Khi trở ngại, về với Phật
An khang thịnh vượng, nhớ tới ơn Chúa
Bệnh trầm kha, ta cầu Phật
Qua cơn nguy kịch, quay lại tìm Chúa
Lúc giàu có, tiền dâng Chúa
Khi gặp nghèo khổ, cầu Phật cứu độ
Khi thất thế, quy y Phật
Thăng tiến lên voi, quay lại tìm Chúa
Chúa quở ta, về với Phật
Nằm vùng cửa Phật, mơ tưởng tới Chúa
Tỉnh ra, trong ta Chúa Phật
Cơm phở hổ lốn, khi Phật, khi Chúa
Qua khổ nạn, ta quên Phật
Bây giờ khổ sở, Phật không độ ta
Nhớ tới phở, về với Chúa
Nhưng đã quá muộn, Chúa cũng bỏ ta
Khi sung sướng, quên ơn Phật
Bây giờ cơ cực, Chúa không cứu ta
Giờ khổ, hồi đầu tìm Phật
Nhưng hối đã muộn, Phật cũng xa ta
Tỉnh ngộ ra, cơm là phở
Phá chấp vô ngã, Chúa Phật bất nhị
Phật từ bi, Chúa bác ái
Giác ngộ cứu rỗi, vô ngã vô ưu
Bài này đã được xem 96 lần
|
Người đăng:
|
TruHuyLe
|
|
|