Poem logo
Poem logo

bài thơ tặng cô giáo địa

Có phải em bước ra từ bức tranh Xuân
Cô giáo địa với tà áo dài có những mảng màu hội họa?
Nụ cười tỏa nắng trên sân trường chiều hạ
Nét mi cong buồn làm chiếc lá me rơi.

Quả địa cầu tròn sao kinh vĩ độ quá xa xôi
Tọa độ trái tim bao năm đi tìm, ta vẫn lạc
Sáng qua còn dò dẫm miền sa mạc Sahara bỏng cát
Trưa nay đã nghe rì rào rừng tuyết lạnh taiga.

Tiết địa qua rồi, màu áo dài ấy cũng rời xa
Phấn trắng bảng đen vẫn thấp thoáng dáng hình cô giáo nhỏ
Tiếng trống tan trường như hoàng hôn rụng vỡ
Ta lặng lẽ quay về, chào nửa trái đất ngập bóng đêm.

Ta vẫn hẹn chờ một cơn gió lạ dịu êm
Có hương dạ lý ngát thơm ngoài khung cửa sổ
Ta sẽ lên đường cùng la bàn, với tấm bản đồ đại dương xưa cổ
Tìm Ngọc Trai Hồng
Con tàu còn trầm tích dưới đáy biển xanh...

2025

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm