tìm em nơi đâu
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
TÌM EM NƠI ĐÂU. Hỡi em ơi giữa đất trời hoang lạnh. Em đâu rồi để ta mãi lang thang. Mãi tìm em nơi phố cũ hoang tàn. Đâu chẳng thấy bóng hình em ngày ấy. Ta nhớ lắm mắt môi xưa còn đấy. Của một thời ta đã ngất...
|
mơ gặp em
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Trời hỡi người ơi tôi cứ mơ. Mơ hoài hình bóng của nàng thơ. Bao năm tôi ước rồi tôi mộng. Chẳng biết khi nào mới hết mơ. Tôi đã bao lần mơ thấy em. Một người con gái đẹp dễ thương. Lòng tôi xao xuyến làm sao lạ. Mơ ước...
|
biển vắng
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Từng hạt nắng ru hồn em vào mộng. Lá xạc xào như réo gọi tên ai. Hè nồng nàn sao lá vẫn nhạt phai. Như thương nhớ òa về trong dĩ vãng. Mắt em buồn dưới mây chiều lãng đãng. Sóng xô bờ nghe nỗi nhớ hanh hao. Biển thì thầm...
|
thu về nhớ mẹ
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
THU VỀ NHỚ MẸ. Thu về nắng nhạt bên thềm. Cỏ hoa se lạnh nỗi niềm ai hay ? Mênh mông mây xám giăng đầy. Nghe lòng vụn vỡ lệ nầy không nguôi. Nhìn thu nặng hạt mưa rơi. Thầm thương nhớ mẹ nghe đời vỡ tuôn. Mẹ nay nơi...
|
nhớ em
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Nhớ em lắm từng nụ cười duyên dáng. Để lòng anh cứ xao xuyến bâng khuâng. Và mắt ai long lánh tựa trăng sao. Để ai đó mãi thầm thương gọi nhớ. Em biết không từng đêm dài thao thức. Bóng hình em cứ thấp thoáng trong...
|
một niềm thương
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Một bài thơ nữa một bài thơ. Bài thơ tôi vội viết vu vơ. Gởi em đôi nét tình tôi ngõ. Là chút lòng tôi chút mộng mơ. Một vầng trăng nhỏ một vần thơ. Hờ hững trăng soi bóng nguyệt mờ. Đêm khuya lạnh lẽo mờ giăng ảo. Mặt...
|
nhớ mẹ
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Nhớ mẹ lắm khi thu về se lạnh. Mắt mẹ buồn lo lắng nỗi xa xăm. Mẹ nhìn con với nỗi nhớ thẳm thăm. Biết mai này mẹ xa con mãi mãi. Con đau đớn biết mẹ không khỏe lại. Dáng hao gầy mẹ mệt mỏi dường bao. Rồi...
|
phố vắng chiều nay
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Phố vắng chiều nay thấy não lòng. Mây mù khắp nẻo kẻ chờ trông. Người xa có biết em sầu nhớ. Nửa mảnh tim em đã héo ròng. Thu về từng chiếc lá rơi rơi. Mặt nước chiều buông mãi lững lờ. Buồn soi một kiếp đời góa phụ. Nước...
|
vắng em
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Vắng em rồi lòng anh buồn biết mấy. Nơi căn phòng sao trống trải quạnh hiu. Từng đêm về anh nhớ người anh yêu. Sao xa cách để đời buồn muôn lối. Nhớ ngày xưa ta cùng chung nhịp nối. Thương nhau nhiều như không thể rời...
|
chiều đông
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Xứ lạnh chiều đông tuyết phủ đầy. Mênh mông trắng xóa buốt thân gầy. Hàng cây ủ rũ sầu trơ trụi. Tái buốt lòng ai ở chốn nầy. Đông về gió lạnh những chiều đông. Viễn xứ cô đơn chạnh nỗi lòng. Chiều mây phủ kín mờ giăng...
|