tìm em nơi đâu
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
TÌM EM NƠI ĐÂU. Hỡi em ơi giữa đất trời hoang lạnh. Em đâu rồi để ta mãi lang thang. Mãi tìm em nơi phố cũ hoang tàn. Đâu chẳng thấy bóng hình em ngày ấy. Ta nhớ lắm mắt môi xưa còn đấy. Của một thời ta đã ngất...
|
quê mẹ
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Lâu lắm rồi chưa về thăm quê mẹ. Có bóng dừa rợp mát buổi chiều quê. Có chiếc xuồng ba lá đợi triền đê. Xuôi ngược nước mái chèo ai nhấp nhoáng. Lâu lắm rồi bóng hình quê thấp thoáng. Chưa một lần về thăm lại quê xưa. Nhớ...
|
quê em
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Chiều về man mác cánh diều. Im lìm thanh vắng những chiều quê em. Thanh bình một thuở dịu êm. Trời trong gió mát say mềm thương yêu. Miền Tây mảnh đất phì nhiêu. Phù sa đất lỡ lại nhiều cá sông. Ruộng đồng bát...
|
thu về nhớ mẹ
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
THU VỀ NHỚ MẸ. Thu về nắng nhạt bên thềm. Cỏ hoa se lạnh nỗi niềm ai hay ? Mênh mông mây xám giăng đầy. Nghe lòng vụn vỡ lệ nầy không nguôi. Nhìn thu nặng hạt mưa rơi. Thầm thương nhớ mẹ nghe đời vỡ tuôn. Mẹ nay nơi...
|
thu buồn
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Mỗi bước tôi đi mỗi bước sầu. Lòng buồn dịu vợi mảnh hồn đau. Chiều thu lá rụng sầu giăng lối. Đạp lá thu rơi vỡ nát nhầu. Dẫu biết rằng ai đã hết yêu. Cho lòng khắc khoải đượm buồn thiu. Sao nghe nhứt nhói sầu ly...
|
thu nhớ
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Có biết thu về nhớ đến em. Gió thu thổi lạnh siết bên thềm. Anh ngồi tựa cửa nhìn mây xám. Nhớ quá em ơi suối tóc mềm. Thu về lặng lẽ có biết không. Bên đồi quạnh vắng cỏ mênh mông. Sương mù khắp nẻo trời buông tối. Trống...
|
sao em cứ giận
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Em cứ giận để anh buồn vô hạn. Như mây sầu lơ lửng giữa tầng không. Nói đi em cho vơi hết nỗi lòng. Cho mắt biếc thôi hờn sâu mí mắt. Em cứ thế để đời buồn quặn thắt. Cứ xao lòng rồi trách móc vu vơ. Em cứ bảo sao anh...
|
vắng em
Tác giả:
ĐỨC NGUYÊN
Vắng em rồi lòng anh buồn biết mấy. Nơi căn phòng sao trống trải quạnh hiu. Từng đêm về anh nhớ người anh yêu. Sao xa cách để đời buồn muôn lối. Nhớ ngày xưa ta cùng chung nhịp nối. Thương nhau nhiều như không thể rời...
|