sao em cứ giận
Em cứ giận để anh buồn vô hạn
Như mây sầu lơ lửng giữa tầng không
Nói đi em cho vơi hết nỗi lòng
Cho mắt biếc thôi hờn sâu mí mắt
Em cứ thế để đời buồn quặn thắt
Cứ xao lòng rồi trách móc vu vơ
Em cứ bảo sao anh mãi thờ ơ
Rồi bật khóc khi đêm về quạnh quẽ
Em cứ thế cứ dỗi hờn lặng lẽ
Để đời sầu muôn thuở tựa trăng sao
Để suốt đêm cứ ôm ấp khổ đau
Mãi trằn trọc những nghĩ suy lẫn quẫn
Thôi em nhé hãy để lòng thanh thản
Đừng bận lòng thêm hờn ghét đắng cay
Cho má hồng thêm úa rũ tàn phai
Bờ môi mọng thêm nhạt nhòa khô héo !
Bài này đã được xem 2152 lần
|
Người đăng:
|
Đức Nguyên
|
|
|