phận em
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
PHẬN EM. Bốn mươi xuân...có đâu già. Nhưng còn chi cái mặn mà chờ trông. Người ta vui vợ vui chồng. Còn em ngồi giũ tóc hong rối là... Cái duyên sẻ bảy chia ba. Cau vàng quá lứa, trầu đà héo giây. Buổi thương, bến chật...
|
ốm rồi
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
ỐM. (Thủ vĩ ngân). Những tưởng còn đang rộng gót hài. Phen này thử sức liệu tường trai. Cồn Tiên cưỡi pháo đo nòng rộng. Dốc Miểu trèo thang ngắm cột dài. Tối lặng mơ ngày công nã khoẻ. Trưa thầm mộng buổi lực thừa dai. Đêm...
|
phận con ve
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
PHẬN CON VE. Cơn buồn chẳng rõ đến từ đâu. Rỉ rã cành cao dạ nát nhàu. Nhủ bạn cuồng hơi tìm chốn mát. Răn mình sã cánh kiếm tầng sâu. Đông về chịu nỗi choàng xiêm trắng. Hạ đến cam lòng khoác váy nâu. Phượng đỏ bao mùa lưu...
|
ru hạ
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
RU HẠ. Mơn man dụ ngọt hàng tre. Gió vờn bóng nắng gọi ve cất lời. Râm ran rộn một khung trời. Cho trưa diệu vợi, cho ngời ngời đêm. Bờ tre ru võng êm êm. Càng say cơn mát càng thêm gợi thề. Bung xòe cau thả nón mê. Tỏa...
|
phà ơi!
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
PHÀ ƠI! (Cảm xúc đứng trước bến phà Tân Đệ đã bỏ phế). Bần thần đứng ngắm dòng sông. Bến xưa còn đấy giờ không thấy phà. Cầu kia đã nối đôi bờ. Nước xuôi lặng lẽ thẫn thờ mây bay. Sông Hồng một thuở mê say. Thái Bình -...
|
ra chiêu bại trận
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
RA CHIÊU BẠI TRẬN. Cùng chung mảnh đất để sinh tồn. Kẻ mạnh thằng hèn biết dại khôn. Hổ quyết bám vai tung sức vật. Trâu thề giữ cổ thả hơi dồn. Một hồi chẳng thắng vì sai võ. Mấy bận nào thua bởi đúng đòn. Mới hiểu nây...
|
ông ơi
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
ÔNG ƠI. . Ông ngồi đan rổ chẻ tre. Lẹm dao chuốt sợi nắng hè vào nan. Tay đưa lúc nhặt lúc khoan. Chòm râu trẳng muốt sợi đan sợi chồng. . Ngọn tre trùm một khoảng không. Con ve não nuột nén lòng gọi nhau. Bóng râm rười...
|
phượng tím bên hồ xuân hương
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
PHƯỢNG TÍM. BÊN HỒ XUÂN HƯƠNG. . Ngày ta vào phượng tím chửa buông hoa. Cành tỏa bóng rung rinh soi đáy nước. Sóng xôn xao theo lối chân người bước. Xô đẩy dập dềnh vờn đuổi thiên nga. . Ngày ta vào phương tím chửa buông...
|
phà trưa
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
PHÀ TRƯA. Ra về trong chuyến phà trưa. Một mình không một người đưa qua phà. Lạnh lùng vắng, lạnh lùng xa. Chỉ mây với gió ngang qua lạnh lùng. Giữa trưa chẳng dáng qua sông. Để phà chết lặng bên dòng nước xuôi...
|
phượng cháy
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
PHƯỢNG CHÁY. (Thuận nghịch đọc). (Thuận). Hè sang đỏ rực cháy nung trời. Lửa phượng buông trùm tỏa bóng phơi. Ve thán vọng cành ngân gửi tiếng. Cuốc kêu vang bãi rộn đưa lời. Về đâu lối cũ trường xa mãi. Đợi vẫn đường xưa...
|