rừng thu
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
RỪNG THU. (Họa tá vận bài SANG THU thơ Đỗ Minh Tâm). (Thuận nghịch đọc). (Thuận). Thường nghê nảy khúc mộng thu vàng. Đổ suối nghe rừng nhạc cất vang. Vương mãi dốc đồi thương dạ nhủ. Vọng hoài khe núi nhớ lòng mang...
|
rượu mời
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
RƯỢU MỜI. (Thủ vĩ ngâm). Thân tặng nhà thơ ĐTC. . Hèn gì rượu chúc lại không say. Hỡi bạn mình ơi hãy cạn này! Nhấc chén đưa môi trào vị đượm. Nâng ly nhấp miệng dậy hương bay. Tình thơ thắm chữ đâu chua đắng. Nghĩa bạn...
|
sông diêm
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
NHỚ SÔNG DIÊM. Họa bài SÔNG DIÊM. Thơ Đỗ Minh Tâm. (Thuận). Anh vắng sông rồi xa bến xưa. Nhớ dòng trôi dịu mát chiều mơ. Tranh tô đậm nét thuyền hòa nhạc. Cảnh dệt thưa màu lưới cất thơ. Cành xõa dội mưa chan gió...
|
rượu thơ
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
RƯỢU THƠ
Mọi khi một chén là vừa
Xuân về thêm chén vẫn chưa là gì
Nghe vào...làm chén nữa đi
Cầm chai dốc ngược lạ kỳ hỡi thơ
Men rượu bốc cái lơ mơ
Ngồi xe ý đẹp vật vờ vỏ chai
|
say đắm cồn đen
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
SAY ĐẮM CỒN ĐEN. (Họa bài ĐẮM SAY thơ Ngân Kim). Cứ tới chân Cồn đã nhủ thơ. Nào đâu dám nói cái duyên hờ. Mùa vui chẳng lẽ quên lời hứa. Bãi mộng sao đành bỏ tiếng ơ. Nhớ bạn mây vờn giăng nỗi nhớ. Thương người sóng...
|
sao gọi là gà
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
SAO GỌI LÀ GÀ. . Chửa sáng khua vang giọng gáy dồn. Hơn người cái lẽ chính loài khôn. Va thằng trống chọi không thèm đá. Gặp đám mái tơ chỉ thích vờn. Miệng gọi vun rơm chân gợi ý. Mỏ cào bới sỏi mắt buông hồn. Sàn cao...
|
sapa ơi!
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
SAPA ƠI! Bao nhiêu nét mực ngời ngời. Mà nên bức khảm đất trời Sapa? Mây lồng nâng rặng núi sa. Mây tan dìu suối vắt qua bản làng. . Cứ mênh mang, cứ bạt ngàn. Đưa vào tầm mắt muôn vàn lặng trông. Trèo lên chân chạm...
|
sân đình ngày ấy
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
SÂN ĐÌNH NGÀY ẤY. Nhớ sao ngày ấy - sân đình. Trò mèo bắt chuột rập rình mà vui. Tôi đuổi em - em đuổi tôi. Bao lần vồ hụt ngã ngồi lên nhau. Tóc dính khuy áo em đau. Cả hai ngồi gỡ hồi lâu - trăng cười. Má hồng , chúm...
|
sầu muộn
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
SẦU MUỘN. (Thuận Nghịch đọc). Đọc xuôi. Ngời biếc cảnh non nhuộm sắc ngà. Nhủ hồn buông níu nhớ người xa. Vời kia thúc nụ trao tình bạn. Đợi đấy vươn cành gửi ý ta. Tươi khóm thả lồng mây dụ lá. Rủ chùm treo cánh bướm vờn...
|
say - tỉnh
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
SAY – TỈNH. Còn say biết đến bao giờ tỉnh. Cố tỉnh để rồi bớt cuộc say. Họ vẫn còn say sao đã tỉnh. Ta thì cứ tỉnh chẳng cần say. Vì say mới rõ nên hoài tỉnh. Bởi tỉnh nên thời mới chán say. Chả lẽ từng say đời chẳng...
|