từ ngày...
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
TỪ NGÀY... . Từ ngày vắng bóng cầu ao. Mắt như phải vía nao nao dáng cầu. Người ngồi vo gạo giờ đâu. Con rô lao đuổi mồi câu có còn. Khóm tre soi đáy bùn non. Tai mây cào rách trăng non rụng rời. Dấu xưa còn chỗ ai...
|
tự lòng
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
TỰ LÒNG. . CHẲNG biết sau này - CHẲNG biết nao…. THẾ là mong mỏi - THỂ là sao? THÔI thì tạm gác - THÔI câu nhớ. QUYẾT vậy xin thề - QUYẾT ý trao. ĐÊM đến ngẩn ngơ - ĐÊM hốc hác. TỐI sang vàng võ - TỐI hanh hao. ĐÀNH xin...
|
tự cảm
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
TỰ CẢM. Cũng đôi khi chẳng nhận ra mình. Lúc làm thơ thấy hồn trẻ lại. Bao ký ức dồn vào trang giấy. Không vấn vương dính bụi thời gian. Nơi nông...
|
tự hoạ 2
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
TỰ HỌA. Dáng người vẫn thế khác gì đâu. Sáu bảy xuân xanh chẳng bạc đầu. Rong ruổi nghề binh còn vẫn đó. Đàng hoàng nghiệp giáo đã bao lâu. Mắt mờ chân chậm vì thơ đọa. Má tóp răng long khó ả hầu. Chẳng biết còn bao mùa trẩy...
|
từ khi..
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
TỪ KHI…. . Từ khi phân ngả đường tình. Treo trăng víu gió ẩn mình trong thơ. Ta như trẻ lạc dại khờ. Cuối chiều nhặt cái hư vô mà đành…. Trả hồn về với sóng xanh. Trả nghiên cho mực vấy tranh gió vàn. Vẫn rằng yêu giận...
|
tự hoạ (2)
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
TỰ HỌA. Dáng người vẫn thế khác gì đâu. Sáu bảy xuân xanh chẳng bạc đầu. Rong ruổi nghề binh còn vẫn đó. Đàng hoàng nghiệp giáo đã bao lâu. Mắt mờ chân chậm vì thơ đọa. Má tóp răng long khó ả hầu. Chẳng biết còn bao mùa...
|
tự dưng
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
TỰ DƯNG. *. Tự dưng. Chẳng rõ vì sao. Bỗng nhiên. Nổi cái nao nao. Trong người. . Bồn chồn. Nửa khóc nửa cười. Lạ chưa. Như đứng như ngồi. Lạ chưa! . Khoảng trời. Đâu gió đâu mưa. Ào ào. Rồi lặng. Mây mưa ào...
|
từ khi
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
TỪ KHI…. . Từ khi phân ngả đường tình. Treo trăng víu gió ẩn mình trong thơ. Ta như trẻ lạc dại khờ. Cuối chiều nhặt cái hư vô mà đành…. Trả hồn về với sóng xanh. Trả nghiên cho mực vấy tranh gió vàn. Vẫn rằng yêu giận...
|
tự lòng (2)
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
TỰ LÒNG. . Sinh thời gốc gác nhà quê. Sao quên diệu vợi nón mê đội đầu. . Mấy đời thả lỏng lưng trâu. Quất roi nước đại về đâu mặc lòng. Ngực căng lồng lộng gió đồng. Bắp săn nhễ nhại cuốc chồng cuốc nghiêng. Ngòi vung...
|
tự hoạ
Tác giả:
Phạm Ngọc Vĩnh
TỰ HỌA. Dáng mình kỳ nhỉ! Dây dây. Cái tăm thì ngắn. Cái giây lại dài. Trời sinh nhỡ khổ khó mài. Càng già càng hậu đổ hoài bóng xa. Mới gần. Ngán ngẩm ái chà! Gặp lâu mới rõ thế mà …chiến chinh. Nghĩa đời bao những...
|