nhớ quê
Thổn thức tàn canh vọng tiếng buồn
Ôm sầu lặng lẽ ánh trăng buông
Vàng phai nắng tắt sương đan mộng
Bạc trắng mây trôi gió lạc nguồn
Ghép mảnh tình quê in bóng nhạt
Gieo vần nỗi nhớ thấm hồn suông
Đìu hiu gác vắng lòng se lạnh
Giọt đắng trao đời lệ xót tuôn.