mẹ ốm
Tác giả:
Peter Hy Tấn
Gọi về nhà nghe giọng khàn bốc máy. Khỏe không con? và sống ra sao? Bỗng như nghe lòng khẽ thắt đau. Tôi ứa tròng, buồn thương Mẹ ốm. Bấy lâu nay giãi dầm nương ruộng. Những nắng mưa sần áo Mẹ tôi. Nhớ nụ cười, nhớ quá đi...
|
một chút đơn phương
Tác giả:
Peter Hy Tấn
Tôi thầm yêu em, em thầm nhớ ai? Để đêm đêm tiếng thở dài lạc lõng. Chưa trao nhau chút gì là hy vọng. Để đơn phương hoài lưu đọng bơ phờ. Tôi thương ai những lúc tập làm thơ. Trong men rượu khướt say mình rất thật. Ai ví...
|
mê người lạ
Tác giả:
Peter Hy Tấn
Trước cổng nhà ga của hôm qua. Dáng ai khe khẽ trước mắt ta. Áo đầm thanh nhã, chao ôi! Đẹp! Liếc nhìn e thẹn. Em đó mà? Em tựa thiên thần xuống đây chơi. Làn da, vóc dáng quá xinh tươi. Tóc em...
|
lưu luyến
Tác giả:
Peter Hy Tấn
Anh đến quê em buổi chiều qua. Chưa chi đã dặn lúc về xa. Hồn anh vương vấn khi qua ngõ. Lưu luyến, bâng khuâng ta với ta. Đèo Ngang nhung nhớ uốn eo cong. Hoa cỏ chết khô, em biết không? Chẳng nỡ vẫy tay chào ly...
|
maria - người là ai?
Tác giả:
Peter Hy Tấn
Người là ai? Ôi Maria hỡi. Mà đất trời đều bối rối nghe danh. Mặt trời cao dệt áo khoác lên mình. Chân đạp vầng trăng; đội triều thiên sáng láng. Người là ai đẹp hơn muôn tia nắng. Êm ái hơn muôn tơ cỏ nhung huyền. Người...
|
mời yêu
Tác giả:
Peter Hy Tấn
Ta biết nhau do vô tình hay duyên gặp gỡ. Ta quen nhau có phải cố tình chăng? ... Này em cô gái thời son. Thắp tình lên với, lòng đon đả mời. Em từ hạt bụi tinh khôi. Dỗ dành ta giữa phận người cheo leo. Thuở xưa trời...
|
lưu bút
Tác giả:
Peter Hy Tấn
Xin gửi lại cho người, đây lưu bút. Nhớ về nhau những nhịp bước trong đời. Tôi quyến luyến bằng giấy hằn nét mực. Trong tâm hồn trân quý dẫu xa xôi. Những tháng năm ngày cũ phải xa thôi. Lời ý tốt viết tặng người tất...
|
ly biệt
Tác giả:
Peter Hy Tấn
Và cứ thế người đi về nơi khác. Ta như chìm vào man mác cô đơn. Những ban mai sương ướt sũng giận hờn. Tim phảng phất vài nỗi buồn đọng mãi. Tiễn người đi người chẳng thèm nhìn lại. Hay lòng...
|
mất cả yêu thương
Tác giả:
Peter Hy Tấn
Người bận quá nên đánh mất tình yêu. Người chẳng biết là bao nhiêu cơ hội. Anh cố trao bằng bao nhiêu đánh đổi. Người dại khờ nên vẫn... lỗi là anh. Tình yêu đó người đã quá mong manh. Em hoài tiếc cho mối tình đổ vỡ. Còn...
|
mất em
Tác giả:
Peter Hy Tấn
Rồi bỗng nhiên anh trở thành lạ lẫm. Chẳng còn em anh hóa lẫn sương đêm. Gọi tên em cho gai góc êm đềm. Cho giá lạnh trở thành miền nắng ấm. Anh vùi mình trong men tình mặn đắng. Cố quên em sao mà chẳng quên em. Hay là anh...
|