mất cả yêu thương
Người bận quá nên đánh mất tình yêu
Người chẳng biết là bao nhiêu cơ hội
Anh cố trao bằng bao nhiêu đánh đổi
Người dại khờ nên vẫn... lỗi là anh
Tình yêu đó người đã quá mong manh
Em hoài tiếc cho mối tình đổ vỡ
Còn gì đâu khi luyến lưu duyên cũ
Cũng không còn. Ai đó đã thành thân
Em tiếc chi khi bỏ một tâm hồn
Yêu say đắm chưa từng buồn một phút
Chưa kịp nói ra nhưng chắc mình thừa hiểu được
Chẳng trách gì đâu, chỉ lặng bước qua nhau
Bước nhau như một áng mây sầu
Mang hơi lạnh và mưa ngâu một thoáng
Tiếc là xuân chẳng cùng ta rọi nắng
Em bộn bề nên em vắng luôn anh
Tình cảm kia đang ươm nụ trên cành
Không để ý, nên hoa đành chẳng nở
Vẫn một đời và vẫn là vạn thuở
Em bộn bề nên mất cả tình yêu
Em có hỏi: Mùa xuân có bao nhiêu?
Thôi, cũng thế, hoặc những điều ngớ ngẩn
Trái tim anh đâu phải hàng giá giảm
Qua một lần thành hàng cấm thiên thu.
26.01.2020