một khúc thơ
Tay nàng ta không thể nắm
Ngắm nàng ta nguyện một đời
Trăng lặng lẽ soi tình chẳng thắm
Gió vô tâm thổi mộng chưa rơi
Biển giấu tiếng lòng trong sóng vỗ
Đồi che ánh mắt giữa sương rơi
Bóng người khuất lối mờ sương ám
Chỉ mình ta giữ mảnh tim côi
Áo nàng bay hương chiều thoảng nhẹ
Mắt nàng buồn như một khúc thơ
Ta như lá cuốn theo dòng nhớ
Trôi giữa vô thường chẳng bến bờ
Dẫu muôn kiếp chẳng chung lối nhỏ
Ta vẫn yêu như mới lần đầu
Mỗi sớm thức dậy lòng chưa rõ
Là nhớ nàng hay nhớ nỗi đau
Bài này đã được xem 28 lần
|
Người đăng:
|
Lê Thành
|
|
|