1 chữ buồn Tác giả: Trần Văn Anh
Mai em đi theo chồng. Làm cô dâu xứ người. Lối xưa dạ khúc buồn. Một mình anh ngẩn ngơ. Một cơn gió thoảng qua. Lắng động những u sầu. Im lìm một góc phố. Xơ xác một hàng cây. Cơn mưa đi ngang qua. Nắng nhạt nhói tim...
|
bão tố Tác giả: Trần Văn Anh
Chiều nay, con không về thăm quê mẹ. Đất Quảng mình đầy trời giông tố. Làm sao qua cơn bão cấp 16 hả mẹ. Xin bão tố đừng giẫm nát. Hàng phi lao, bờ cát... Chút bình yên giữa một vùng quê. Khi con trở về có còn không ? Ngôi...
|
đợi Tác giả: Trần Văn Anh
Tình Yêu Chưa Nói. Anh bỏ lại mùa hạ Hà Nội. Nắng chói chang, trời xanh ngắt. Những trận mưa rào nặng hạt. Và ở đó có tiếng cười của em. Anh bỏ lại mùa hạ Hà Nội. Trà đá, nhân trần vỉa hè. Phố Minh Khai tấp nập những dòng...
|
đồng nai trong tôi ! Tác giả: Trần Văn Anh
Đồng Nai trong tôi. Nơi tôi cất tiếng khóc chào đời. Sông Đồng Nai thương nhớ ! Những buổi chiều đi tắm cùng cha. Và... Tôi xa sông những ngày hè vội vã. Về Quảng Trị thời thơ ấu của mẹ cha. Tuổi học trò mơ mộng một dòng...
|
gio linh quê hương tôi Tác giả: Trần Văn Anh
Đất Gio Linh 1 mảnh đất nghèo. Nhưng tình con người bao phủ trái tim tôi. Một trận mưa rào che phủ mảnh đất này. Nhưng đâu phải tất cả là không thể. Thân con người chứ đựng tình bao...
|
gửi bạn tôi Tác giả: Trần Văn Anh
Bạn thân ơi! Dù xa nhau nhiều, đứa ở miền trong đứa miền ngoài. Ngăn cách nhau bằng đỉnh đèo Hải Vân. Những lúc buỒn hay vUi đi chăng nữa~. Tôi chưa hề… thấy bạn rời xa tôi. Khi tôi vUi cũng thấy bạn cười bên tai. Những...
|
không đề Tác giả: Trần Văn Anh
Anh không phải nhà thơ. Nhưng chỉ biết làm thơ. Để đôi dòng tâm sự. Một nỗi niềm dâng trào. Đời người ai biết trước. Sóng sẽ đưa về đâu? Chỉ biết đến giờ đây. Anh yêu em rất nhiều ! Em có hiểu lòng anh. Cho anh xin lỗi...
|
ngày buồn nhất Tác giả: Trần Văn Anh
Bao nhiêu yêu thương vỡ bến bờ
Em có còn nhớ biển bờ phủ sóng
Sóng êm đềm vũ điệu nhạc tình yêu
Nhớ nhớ thương một mối tình
Thời gian vụt qua không dừng lại
Tình anh vụt mất em ở đâu?
Nghe gió xôn xao vỡ cõi lòng !
|
nhớ ! Tác giả: Trần Văn Anh
Con đường mưa!
Con đường dài thẳng tắp,
Giữa dòng người có nỗi buồn hiu hắt
Có bao giờ trời khóc to như thế
Bỗng nhìn lại không thấy bóng con đường.
|
nỗi buồn tháng 7 Tác giả: Trần Văn Anh
Tháng 7 ư ! Tháng 7 đã qua hơn 1 nửa. Tháng 7 luôn mang những yêu thương. Nhưng ta đã xa nhau vào những ngày tháng 7. Có gì buồn hơn, khi tháng 7 nắng nhuộm vàng. Đốt cháy tình anh. Đốt cháy tình em ! Anh với em, giờ hai...
|