hờn dỗi
Hờn Dỗi
Đã ba ngày em đợi thư anh đó
Thứ năm buồn úp mặt khóc biết không ?
Em giận anh, tức quá muốn lấy chồng
Cho xong chuyện để đừng thương với nhớ
Anh kiêu lắm cứ tưởng mình mũ đỏ
Đại úy "to" rồi quên con bé Cao Nguyên
Đang chờ thu anh, viết mãi một tên
Tên anh đó, người chi lười rứa đó
Vậy mà hẹn "Này ngoan em gái nhỏ
Đừng yêu ai anh sẽ viết nhiều thư
Vì anh ghen nên cả những giấc mơ
Em chỉ được nhớ mình anh, em nhé "
Rất ngoan ngoãn để bây giờ, như thê"
Ba hôm rồi sao chẳng thấy thư đâu
Ghét Sài Gòn thành phố lắm sắt màu
Trai đô thị không bao giờ đúng hẹn
Anh đã hẹn sáu lần thu anh đến
Trong một tuần (chừ sao vắng ba hôm )
Tại trời mưa bác phu trạm ngại đường
Calmette dốc gập ghềnh xe máy hỏng ?
Em nhất định mai không thèm trông ngóng
Đại úy ...gì lười hơn hủi nữa cơ
Ba ngày rồi con bé chả làm thơ
Tức rứa đó, để bi chừ em lại khóc
Lệ Khánh