bờ bến nghìn trùng
BỜ BẾN NGHÌN TRÙNG
Người đi giẫm nát hồn tôi
Cô đơn gói ghém tuổi đời mênh mông
Vì sao lạc chốn hư không
Ngừng trôi mây gió lạnh lòng cố nhân
Phố phường chìm đắm bâng khuậng
Đèn vàng hiu hắt bội phần dấu đau
Màn đêm tĩnh mịch đêm sâu
Bài thơ năm cũ ai trao ân tình ?
Người đi thui thủi một mình
Vén màn hạnh phúc đinh ninh nỗi niềm
Lòng ai ôm giấc muộn phiền ?
Bên song cửa sổ ngả nghiêng bốn mùa
Chăn êm nệm ấm đong đưa
Dã Tràng xe cát nghe chua chát đời
Lắng nghe điệp khúc rã rời
Nỗi buồn sa mạc hồn tôi bao giờ ?
Người đi sương khói dật dờ
Lòng ươm canh cánh sợi tơ lòng thòng
Cánh đồng gieo hạt nhớ mong
Đôi chân vạn dặm vời trông, trông vời
Bẽ bàng gánh chút chia phôi
Mùi hương cay đắng tàn môi kiếp nào?
Em như pho tượng nghiêng chao
Đêm dài lắm mộng mơ nào biết chăng?
Ngày 17/9/2025
Thiên Ân ( TP. Hồ Chí Minh)
Bài này đã được xem 32 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|