cất!
Cất
Cất cái nhìn của anh vào quên lãng
Em thản nhiên uống cạn mối tình này
Giấc mơ qua tới sáng vẫn còn say
Niềm hoang hoải xuyên suốt hồn chồng chéo
Ngày quanh quẩn lá lao xao kêu réo
Sợi tóc buồn chợt héo hắt bờ vai
Tiếng tàn thu hay tiếng tôi thở dài
Sao như thế có những điều chưa chắc
Xúng xính quấn tấm chăn bông thật chặt
Lại mơ về cái chơn chất tình yêu
Ly cà phê pha sẵn uống còn nhiều
Chợt có lẽ ghét rồi hương vị đắng
Cất ánh mắt của người vào hoang vắng
Thương và yêu nằng nặng tấm lòng kia
Đông nơi đây lạnh đó chẳng cần chia
Em giữ lấy cho một đời bướng bỉnh
Cất đi rồi lòng ơi đừng bịn rin...
Thu Vàng