bài thơ viết không gửi
Vẫn là nỗi nhớ người
Không xua tan đi nổi
Tình buồn như sợi dây
Trói một ngọn gió thổi.
Tâm tư phải chôn vùi
Rằng mai không chung lối
Trót gặp nhau nơi đây
Lòng nặng sầu lắm nỗi...
(Ngày em thoáng nét buồn
Nhưng em đâu hờn dỗi
Tôi cười mà tái tê
Trầm mặc từng đêm tối)
Nhớ người từng phút giây
Cũng mong người đừng hay
Nhẹ nhàng tôi chúc phúc
Cho người mãi thơ ngây!