rượu tình
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Canh gà thắm hạt sương sa. Bình minh ở lại đợi tà huy lên. Sáo diều vui giấc trường miên. Bên con sông nhỏ bình nguyên chạy dài. Liễu gầy tóc đẫm ban mai. Lệ buồn ướt đẫm gót hài dáng mơ. La đà chiều tím ngẩn ngơ. Sầu đông...
|
sài gòn bây giờ đã có mùa đông
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Sài Gòn bây giờ đã có mùa đông. Tiết trời lạnh gió gửi từ miền Bắc. Chiếc áo ấm sáng nay anh đang mặc. Nhớ lại thời sông nằm đợi nắng sang. Sài Gòn mùa đông hoa điệp bay vàng. Sương đủng đỉnh nhớ làn mây biêng biếc. Lá...
|
sài gòn tháng sáu
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Sài Gòn tháng sáu. Trời mưa. Giọt thương. Giọt nhớ. Gió đưa sang mùa. Xa xa. Vọng tiếng. Chuông chùa. Con thuyền. Chở nắng. Cho vừa luyến thương. Sài Gòn tháng sáu. Vấn vương. Hàng me. Bay lá. Liễu buồn. Vào...
|
nhớ nắng tháng tư
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Anh về nắng cũ tháng tư. Gửi bao nỗi nhớ giao mùa chông chênh. Loa kèn dịu nhẹ khôi tinh. Khép mình bẽn lẽn ngước nhìn người qua. Tháng tư về nhớ tháng ba. Nhớ bông hoa gạo khóc òa bên hiên. Hoa sưa trắng muốt nghiêng...
|
noel về đầy vơi
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Thế là đã đến Noel. Trời không vương gió cho em hao gầy. Bàn tay ôm nợ trả vay. Cũng không trả hết đong đầy khổ đau. Thế là uống cạn chén sầu. Uống luôn nốt nhạc buồn rầu chiều mơ. Hai tay mỏi mệt bơ phờ. Không cùng đi...
|
rét hà nội
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Hà Nội hôm nay rét quá chừng. Hai hàm răng buốt lạnh tay run. Sáng mai mở cửa đi ra ngõ. Cơn gió vương vương thổi chập chùng. Hà Nội hôm nay mưa tứ phương. Khăn len áo ấm tỏa trên đường. Xa xa phố cổ trông mờ ảo. Hàng cỏ,...
|
phố cổng trời
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Phố mơ ẩn hiện cổng trời. Dang tay níu biếc chơi vơi sương mù. Mờ mờ một cõi suy tư. Sơn khê lồng lộng âm u gió tràn. Tháng về năm tím ngỡ ngàng. Rêu phong bám núi mênh mang sang mùa. Chân trời vướng phải cơn mưa. Ướt từ...
|
sài gòn chiều mưa
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Sài Gòn nắng lại giăng mưa. Vương vương quán vắng mà chưa muốn về. Phượng hồng tắm đỏ trên hè. Bản giao hưởng lẫn tiếng ve gọi buồn. Sài Gòn nắng ngập phố phường. Ngập luôn cả những con đường thân quen. Gió chiều còn có...
|
sài gòn thu
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Có những người chưa xa mà đã nhớ. Có những hoài niệm cứ sống mãi trong lòng. Sài Gòn chùng chình nhạt mưa và nhạt nắng. Lá xa cây nên trời ngã màu buồn. Có những ngày mùa cũ ùa về se sắt. Giọt sương huyền sân si mãi chưa...
|
quê tôi
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Quê tôi có áo me bay. Có con thuyền nhỏ chở đầy nhớ thương. Có hàng dừa đứng trong sương. Mẹ ra gặt gió miên trường về phơi. Quê tôi lất phất mưa rơi. Đàn cò nghiêng liệng cuối trời xa xa. Cầu cong như chiếc lược...
|