dã quỳ tình
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Dã quỳ tình. (Kỉ niệm những ngày sống ở Đà Lạt). Mùa thu về phố nhỏ. Nắng dát huyền lối đi. Sương rơi bên thềm cũ. Rụng đóa hoa dã quỳ. Quán cà phê năm ấy. Tắm trong ánh trăng vàng. Cùng mùi hương ngai ngái. Loài hoa...
|
dân toán
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Toán nhiều hao tổn lắm tinh hoa. Cộng, trừ rồi lại lấy lô-ga. Luôn luôn làm việc với con số. Đêm về hội tụ không rời xa. Toán nhiều đầu óc như hàm phi. Người đẹp đi qua tưởng số Pi. Áo dài vương gió đem khảo sát. Tóc lá...
|
đợi chờ mùa mưa
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Đưa em về chiều mưa. Giọt huyền giăng bên mùa. Đi ngang qua lối cũ. Ướt đẫm lời thề xưa. Đưa em về bến mơ. Gió gọi lời vu vơ. Hoàng hôn trên màu má. Mây lững thững mong chờ. Đưa em về chốn xa. Nắng rơi bên thềm nhà. Lòng...
|
em bây giờ có nhớ sài gòn không ?
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Em bây giờ có nhớ Sài Gòn không ? Trời Sài Gòn giữa hai mùa mưa nắng. Con người thật thà và giản dị lắm. Khi chớm may về có lá me rơi. Mùa hè sang hoa phượng đỏ đầy vơi. Bông Điệp vàng thắm một trời kỉ niệm. Cánh Muồng...
|
cô liêu
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Rêu phong phố cổ buồn hiu. Hồ Gươm già cỗi yêu kiều hơn xưa. Heo may tháng bảy gió đưa. Ngang qua Khương Thượng thấy mưa trong lòng. Mênh mang mây trắng bềnh bồng. Thuyền ai neo đậu trên sông ngỡ ngàng. Nghe như thu chớm...
|
đóa hoa vô thường
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Chiều nghiêng nghiêng mây trắng. Rụng nhớ nhung vô thường. Có giọt đời tĩnh lặng. Rớt về chốn xa phương. Ta tìm trong cát bụi. Một ánh nắng huyền mơ. Cuộc đời đầy sương khói. Biết đâu là bến bờ. Gió vội vàng mải...
|
cúc hoạ mi
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Bông hoa trắng muốt bềnh bồng. Nhật Tân ngơ ngẩn đầu đông đang về. Tháng mười gieo cúc họa mi. Heo may rải rét khi đi ra đường. Mơ màng thiếu nữ vấn vương. Nụ cười e ấp phố phường lơi lơi. Tay ngà làm dáng mây trời. Bó hoa...
|
em đã xa anh rồi
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Em đã xa anh rồi. Tuổi học trò buồn vui. Mùa mưa về giăng lối. Lạnh con đường đơn côi. Em đã xa anh rồi. Xa mùa hạ rong chơi. Cái hôm hoa phượng nở. Rụng đỏ cả mây trời. Em đã xa anh rồi. Thông già bóng lẻ loi. Mây ngàn...
|
đời thơ
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Em đem thơ thả bên sông. Trôi theo dòng nước đục trong bềnh bồng. Câu thơ chìm nổi long đong. Tìm đâu được chốn tri âm mà về. Thơ về với chốn sơn khê. Lại e ngại gió bốn bề lao xao. Thơ trèo lên đỉnh ngọn cau. Lại e nắng...
|
cù lao dung
Tác giả:
Nguyễn Ngọc Giang
Cù Lao Dung biếc mỹ miều. Anh rời Sài phố một chiều ghé thăm. Hàng dừa xoã tóc tắm trăng. Nhãn xuồng trĩu quả, thuyền nằm ngắm sao. Hoàng hôn cửa biển Cù Lao. Đẹp như ánh mắt hôm nào em nghiêng. Nón vương đôi má lúm...
|