buồn kỷ nguyên tôi
Trăng sao, gió thu, lá vàng, sương rơi,
Cỏ hoa, chim bướm, biển, đêm, mặt trời…
Những hình tượng cổ lỗ sỉ, lạt nhách,
Dai dẳng đứt hơi vẫn chưa hết thời.
Đặt giả thiết: nếu tôi sớm ra đời,
Hẳn hồn còn biết mộng nhiều hơn thế!
Mắt hoang sơ ngó chi cũng mới mẻ,
Lòng óng tơ thấy gì cũng đẹp đẽ.
Óc chưa móc sâu vào những phương trình,
Hồn còn mơ tưởng về những hành tinh,
Tâm chưa rối ren, dè chừng lừa đảo,
Chẳng bận chê khen kẻ u, người minh.
Muôn cảnh - tình con thổi lòng rung rinh,
Lời thơ, nét tranh,.. thấy sao cũng mới,
Bởi kỷ yêu đương còn non phơi phới,
Như chén tào phớ chờ được rưới nước đường thơm.
Kỷ nguyên tôi: 3/4 lòng người khô khan,
Khi KPop, kỹ thuật số, AI,... tràn lan.
Phần còn lại chục năm/ lần hoài cổ,
Đã tự thấy mình quá sức đa mang.