thoáng buồn kỷ niệm
Có một thời tôi yêu màu hoa tím
Dẫu thoáng buồn trong sắc tím mỏng manh.
Bao tình yêu dang dở mộng không thành
Hoa tím chờ trong niềm thương, niềm nhớ.
Có một thời tim lòng chưa hé mở
Giấu nhành hoa yêu chẳng dám gửi bao giờ
Mang hoa về ép trong những trang thơ
Đầy tâm sự những dòng thơ vụng dại.
Có một thời đã qua không trở lại
Màu trắng tinh khôi, buông xõa tóc ai dài
Tím mộng mơ nhung nhớ bóng ai hoài
Vậy mà gặp lại run, rồi sợ hãi.
Có một thời trót yêu và nhớ mãi
Nhành hoa khô nay tím đã phai màu
Nhìn hoa xưa ta chợt nhói tim đau
Thuở ban đầu yêu mà không dám nói.