ám mùi hoa sữa
Thưở ấy hoa sữa kín hai hàng
Buổi chiều hơi lạnh chuông chùa vang
Lòng người xa vắng và trong trắng
Hương học trò thơm nức, thênh thang
Ngày đó mỗi khi vào lớp học
Biết bao con mắt lén nhìn sang
Ngẩn ngơ vì thấy nàng ngơ ngẩn
Hồn tựa vĩnh viễn lạc miền hoang
Em đã yêu ai, hay chửa yêu?
Sao vẻ đẫm nỗi sầu tịch liêu
Môi khô nhợt nhạt không hé mở
Bước lặng băng qua những dặt dìu
Thời đó bao gã con thầm đợi
Bóng ai lững đững cuối đường xa
Ước mong một lần người đón nhận
Khối lửa tình non quá thiết tha
…
Thuở nảo thuở nao cũng vậy mà!
Thời học trò xao xuyến sẽ qua
Nhưng những ký ức đầu tiên đó
Vẫn cuối con đường đứng đợi ta.
(Vơ vẩn)
* Khi nhắc tới hoa sữa, có lẽ người ta sẽ liên tưởng tới mảnh đất Hà Thành. Nhưng một dạo vào khoảng năm 2006 (và trong vòng mấy năm liền) các con đường ở vùng tp HCM được trồng lên rất nhiều hoa sữa. Mật độ dày đặc khiến nhiều người phàn nàn. Nhất là trong trường, ngày ngày sẽ nghe các bạn nghịch ngợm bịt mũi la làng và nói rằng mùi quái này làm các bạn đau đầu quá. :p