lời vắn
Chúng ta khờ, nên còn lâu mới hiểu
Thốt “trời ơi!” khi mọi sự đã rồi
Chúng ta sợ, nên vô hình giận dữ
Phản ứng cuồng cố xóa, dập niềm đau
Có sa số lầm lẫn về sự thực
Từ nghìn năm, qua thế hệ, mỗi ngày
Có ai dạy em chưa: thói ngờ vực?
Nhuần nhuyễn rồi người sẽ bớt đắng cay.
6.12.25