kính nhà thơ bùi giáng
Tác giả:
Phong Tử
Chắp tay cung kính cụ Bùi. Sinh thời giả loạn, điên rồi lại thôi. Tử sinh một kiếp luân hồi. Đưa người thi sĩ viếng đồi lạc viên. Tên ông còn mãi trang hiền. Lãng du phiêu bạt, đồng niên thiếu thời. Tâm thì trong sáng ngời...
|
bình định quê tôi
Tác giả:
Phong Tử
Ai về Bình Định quê tôi. Uống rượu Bàu Đá, mà coi bài chòi. Quê tôi có biển mặn mòi. Hàng dừa xanh biếc, bồi hồi xuyến xao. Bờ biển có rặng phi lao. Chiều chiều gió thổi rì rào biển xa. Ai về hãy ghé ngang qua. Dừng chân...
|
giác ngộ
Tác giả:
Phong Tử
Có người ôm mộng nhưng không thành. Cuộc đời lận đận lỡ công danh. Nương nhờ cửa phật để tu hành. Thiện tai mô phật, sống không tranh. Từ bi hỷ xả luôn từ tốn. Ở đời nhân nghĩa một tấm lòng. Thương ai số phận còn long...
|
hối
Tác giả:
Phong Tử
Con người trong cõi nhân sinh. Còn đang mang nợ, nhân tình thế gian. Cuộc đời lắm kẻ lầm than. Còn chưa giác ngộ, ngổn ngang trăm bề. Nhìn đâu cũng thấy u mê. Gây bao đau khổ, lê thê trong đời. Ta cứ mang oán cho...
|
hồn lá
Tác giả:
Phong Tử
Gió thổi lao xao lá vàng bay
Hồn tôi rơi rụng buổi chiều nay,
Tình này tan nát vào cõi mộng
Nhìn hoa kia rơi chút động lòng.
|
mặc
Tác giả:
Phong Tử
Mặc đời miệng lưỡi a dua. Tâm ta bất động hơn thua làm gì. Tranh nhau cũng có được chi. Kẻo mang tiếng oán khổ bi muôn phần. Ở đời nên học chữ nhân. Học thêm chữ nhẫn, oán ân chẳng phiền. Trần gian đâu phải cõi tiên. Thôi...
|
bướm - hoa
Tác giả:
Phong Tử
Tiếng chim đánh thức bình minh. Hoa đang say giấc, giật mình tỏa hương. Nụ hoa chúm chím khoe sương. Ong bướm khắp chốn, nghe hương tìm về. Gió thoảng chợt thấy si mê. Hoa vừa mới nở, bướm mê bướm về. Bồng lai tiên cảnh...
|