nét đời trong hoạ
NÉT ĐỜI TRONG HOẠ
* Thơ Thất ngôn *
(Gieo vần ôm)
Chèo lên non cao mà hóng gió
Bơi ra giữa biển đo nông sâu
Cánh chim bay trên ngọn gió đầu
Cũng về lại trên con phố nhỏ
Đi hết tuổi thơ ai cũng thấu
Muôn nẻo dòng đời đã đặt chân
Bắt được thứ gì mà tần ngần
Thấy người tất bật vội ghi dấu
Nét phác họa huyễn mờ bụi phấn
Gặp cơn gió trốn ở trong sương
Như thuyền nan lẻ bóng vô thường
Giữa sông nựng hạt mưa vỡ trận
Vươn dài ra câu những mộng tưởng
Dòng đời không cá chỉ gió bơi
Đám mây như tuyết cả một đời
Che thế thời vẫn không trọng lượng
Thêm một người, thêm một người mới
Ông già gầy cùng chiếc xích-lô
Chiếc áo tơi nặng chuyến xe thồ
Vào khung hoạ nét buồn vời vợi
Đời như nét cọ buồn hiu hắt
Nặng trĩu nỗi đau, thấm bụi trần
Nào ai biết ta đã bao lần
Ngồi lại nhìn mình khi nắng tắt
Đóng khung vào một cách cẩn thận
Ngăn gió dòm ngó thứ bên trong
Sống cho đời mãi liệu vừa lòng
Đành ích kỷ sống cho an phận…
27/12/2025
Nguyên Hữu