Poem logo
Poem logo

"tiếng ca cô nhạc sĩ còn lắng trong tôi"

Tác giả: Gió Lãng Dzu
Chiếc Lá Cuối Cùng

“Đêm qua chưa mà trời sao vội sáng.
Một đàn chim cánh nhỏ chở mùa sang.
Chiều vào thu tiễn em sầu lạnh giá.
Lá trên cành từng chiếc cuốn bay xa“
(Chiếc Lá Cuối Cùng - sáng tác nhạc sĩ Tuấn Khanh)
….
Tôi đã nghe, đã đàn và đã hát bào lần.
Chiếc Lá Cuối Cùng này, đã bị gió cuốn bay xa …
Xa tít mù xa …
Lâu rồi tôi không còn thấy.

Sáng nay… lén vào Vườn Hoa Tím Ấy.
Bất chợt thấy Chiếc Lá Cuối Cùng màu suơng khói (rất lạ)
Bay phất phơ trong gió, đẹp não nùng.
Tôi chụp vội cây đàn cô nhạc sĩ treo trên... cửa sổ
Cất cao giọng hát:
…..
Em thời gian, sương gió phôi pha
Anh ngồi đây anh nhớ đến em
Như cành khô trước lúc xa cây gọi Lá
Em thời gian, em có biết không
Khi mùa đông đưa nắng qua sông
Để tình yêu giữa nước mênh mông gọi đò.

Tôi đi bên người, người đi bên tôi
Sao đôi tâm hồn đã quá xa xôi
Trên những con đường thoảng hương hoa sữa
Em đã nói gì, quá khứ tương lai

Trăng sao trên trời còn khi chia đôi
Nhưng tiếng ca nào còn lắng trong tôi
(Tiếng ca cô Nhạc Sĩ còn lắng trong tôi)
Tôi ngước lên trời gọi mây hạnh phúc
Mây vẫn âm thầm lãng đãng mây trôi.

Hà Nội chiều nay trời lên mây trắng
Chiếc lá cuối cùng rơi xuống chân em
Như nhắc mối tình trót lỡ không tên
Em biết nói gì hỡi anh yêu dấu
Em khóc cho tình mãi mãi không quên.

Hà Nội chiều nay còn như in bóng
Dấu vết lâu đài trên cát anh xây
Bóng dáng em về thấp thoáng đâu đây
Chiếc lá cuối cùng là của em đó
Em hãy giữ gìn trước lúc chia tay.

Chiếc Lá Cuối Cùng
Sáng tác: Đoàn Chuẩn & Từ Linh - năm: 1955

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm