a niệm tự tình Tác giả: Hoài Niệm
Tự tình. Hoài Niệm. Vui buồn ta cũng có thơ. Ngay khi đã ngủ vẫn mơ viết bài. Nhiều khi ăn nhậu đến say. Vậy mà tay bút vẫn vài câu chơi. Bao lần trăng gió gọi mời. Mấy phen cay đắng tìm nơi tỏ bày. Vậy là cùng đến nơi...
|
anh ngheo Tác giả: Hoài Niệm
Bây giờ ta tính sổ đời. Năm qua vất vã mà trời chưa thương. Đêm ngày dãi nắng dầm sương. Vậy mà túng thiếu đồng lương chẳng thừa. Cơm thì bữa muối bữa dưa. Có khi bụng đói làm trưa một mình. Năm nay nhất định đoạt...
|
anh và thơ Tác giả: Hoài Niệm
Giữa dòng đời xuôi ngược. Anh chẳng là gì cả. Giữa dòng đời hối hả. Mà chạnh lòng xót xa. Anh nhớ mình hôm qua. Hôm qua anh là thi sĩ. Mỗi vần thơ mỗi ý. Anh gởi vào trong thơ. Hôm nay anh ngẫn ngơ. Giật mình anh nhớ...
|
bạn ! Tác giả: Hoài Niệm
Đêm nay chắc hẳn rất dài. Ngày mai tôi phải đi rồi bạn ơi. Kiếm cơm giữa chốn chợ đời. Ngậm ngùi gởi lại mấy lời vào thơ. Mấy câu lục bát sơ sơ. Nói lời từ tạ bao giờ gặp đây. Tôi đi đường gió chân mây. Bạn về với phố chốn...
|
buồn Tác giả: Hoài Niệm
Một mình quán vắng từ lâu. Tìm hoài chẳng thấy bạn đâu hết rồi. Cà phê lại được lên ngôi. Đếm từng giọt đắng ta ngồi trầm ngâm. Đời này ai chẳng thăng trầm. Lời nào cho kẽ âm thầm làm thơ. Ừ thì thi sĩ vu vơ. Cầm hoài chiếc...
|
buồn ! Tác giả: Hoài Niệm
Nhà nghèo nên chẳng bằng ai. Làm thuê để sống qua ngày bạn ơi. Văn thơ cất tiếng gọi mời. Đam mê con chữ thì chơi ngại gì. Ôm vần lục bát đường thi. Cầm câu nhân nghĩa cứ ghi vào lòng. Mai sau có thác về đồng. Nằm nghe...
|
buồn ạ! Tác giả: Hoài Niệm
Đã từng suy nghĩ nhiều đêm
Phải chăng nàng đến tóc mềm tựa mây
Làm ta nhung nhớ bũa vây
Hay là cứ ngỡ trăng gầy là em
Một mình cô độc cùng đêm
Trăng kia cũng ngã tựa thềm làm ngơ
|
cảm xúc không tên Tác giả: Hoài Niệm
Một khi cầm bút rất oai. Vung tay phượng múa rồng bay nhiệm màu. Văn thơ chẳng phải chuốc chao. Cứ như thác đổ ào ào tuôn ra. Nhiều cô kính nể ngợi ca. Anh này trẻ tuổi tài hoa hơn người. Trong văn hoa vẽ hoa tươi. Còn...
|
cảm xuc...!!! Tác giả: Hoài Niệm
Ánh hoàng hôn lặng lẽ tắt dần
Lòng tê tái theo từng tia nắng hồng
Vầng trăng khuyết đã hiện khi nào
Mang cảm xúc biết bao mộng mơ
|
chiều tà ! Tác giả: Hoài Niệm
Dưới ánh nắng của buổi chiều tà. Thấy dáng ai kia đang cất bước. Trên con đường chồng chất nhớ thương. Trong cảnh nhớ thương vượt đoạn trường. ***. Nhớ thương đâu ngại chốn đường xa. Đường dài lắm...
|