khóc cha
(Thất lộc 18-4-95 tại Bạc Liêu)
Đêm nay con thắp nén hương,
Hồn Cha siêu thoát hay vương mây ngàn.
Khói nhang vờn mảnh khăn tang,
Hai đèn bạch lạp tỏa quang mập mờ.
Trăng xuyên khe lá đường tơ.
Cành khua xào xạc, con ngờ là Cha.
Cúi đầu khấn lạy thiết tha,
Cũng vì vận nước phong ba đổi dời,
Cha con chia cách đôi nơi,
Tha phương đất khách, quê người gởi thân.
Đời con bao nỗi phong trần,
Để Cha phải chịu mọi phần hẩm hiu.
Những ngày bóng xế về chiều,
Chết không nhắm mắt chưa tiêu được sầu.
Hay tin dòng lệ tuôn trào,
Muốn về vuốt mặt và hầu bên Cha.
Nhưng đời còn lắm phong ba,
Bao nhiêu cách trở đường xa dặm hồng.
Nửa vòng Trái Đất tây đông,
Xin Cha chứng giám nỗi lòng cho con.
Mang thân nợ nước chưa tròn,
Con chưa bao đáp mong còn được chi.
Bây giờ đạo hiếu sinh ly,
Con nào biết nói những gì với Cha.
Cúi đầu xin được thứ tha.
Xưa nay trung hiếu khó mà vẹn đôi.
Vân Trang
Trích thi tập “ Nỗi Lòng Viễn Xứ”