nhớ
Tác giả:
Nguyễn Thuyền
NHỚ
Tim vỡ lòng đau tiếc khóc thầm
Đêm dài chẳng ngủ mắt buồn thâm
Nhớ mong gầy héo ai mà hiểu
Tự nhủ quên người đã biệt tâm
Nguyễn Thuyền
|
người ấy
Tác giả:
Nguyễn Thuyền
NGƯỜI ẤY. Người ấy từng là tất cả trong tôi. Là khao khác nỗi nhớ mong sâu thẩm. Là ước nguyện một tình yêu mãi thắm. Lại là đau thương trái cấm lòng tôi. Người bảo rằng chỉ yêu mỗi tôi thôi. Sẽ mãi mãi không đổi thay...
|
mưa nhòa
Tác giả:
Nguyễn Thuyền
Mưa nhòa. Mưa lạnh Mưa hoài nỗi xót xa. Tình sao dễ vỡ phải chăng là. Gió đùa lên tóc bờ môi nhạt. Hạnh phúc vô tình đã lướt qua. Có lẽ tim người chẳng có ta. Tìm vui một thoáng nắng say và. Thời gian nhẹ khéo làm mưa...
|
người ấy!
Tác giả:
Nguyễn Thuyền
NGƯỜI ẤY ! Người ấy! từng thương đến mỏi mòn. Âm thầm ngóng đợi nhạt màu son. Vùng trời tắt nắng vương hờ hững. Chỉ tội tim ai cứ vẹn tròn. Nhớ lắm đành thôi lỗi hẹn hò. Mây tìm bốn hướng ngập sầu lo. Ai buông nỗi nhớ...
|
mong ước
Tác giả:
Nguyễn Thuyền
Khoảng lặng vô tình có kẻ trông
Tròn duyên ước hẹn kết tơ hồng
Thời gian vội cướp người trong mộng
Lạnh buốt tim hờn, tủi gió đông...
|
mượn chút thanh xuân
Tác giả:
Nguyễn Thuyền
MƯỢN CHÚT THANH XUÂN. Ai bán một mớ thanh xuân. Hay là cho mượn vài tuần ngây thơ. Ngày xưa trót lỡ hững hờ. Thời gian trôi mất mộng mơ đi rồi! Tìm đâu sắc đỏ đôi môi. Nụ cười trong sáng bồi hồi người ơi! Tình thơ...
|
nắng của trời
Tác giả:
Nguyễn Thuyền
NẮNG CỦA TRỜI. Hạt nắng vội ươm đầy không gian ấy! Gọi nhẹ nhàn mau thức dậy bình minh. Có ai nghe được tiếng gió tâm tình. Thầm bảo nắng sao duyên mình chưa trọn. Nào đâu phải được đêm ngày đưa đón. Nắng của trời,...
|
ngừng yêu
Tác giả:
Nguyễn Thuyền
Ta mệt rồi nên chẳng vội muốn yêu
Bỡi đã rỏ đời lắm điều ngang trái
Chẳng có ai mà chung tình mãi mãi
Yêu chỉ là phút khờ dại thanh xuân
|
nét đẹp mặn mà
Tác giả:
Nguyễn Thuyền
Hoa đẹp không bởi sắc
Người đẹp chẳng bởi da
Mà bởi nét mặn mà
Từ bên trong tâm trí
|
mưa nhớ
Tác giả:
Nguyễn Thuyền
Chiều tà lại đổ... những cơn mưa. Tiếc nhớ bao nhiêu cũng chẳng vừa. Lặng lẽ chơi vơi ...vài hạt nhỏ. Âm thầm bối rối... Những dòng thưa. Ngoài khung cửa sổ.. không hình bóng. Phía dưới nhà quen... Có kẻ thừa. Vẫn mãi...
|