đầu năm xếp lại lòng mình
Đầu năm xếp lại lòng mình
Ngăn thương nhớ cất để dành hư hao
Ngăn thơ thẩn cứ tuôn trào
Ngăn lang thang cứ rạt rào lang thang
Đầu năm xếp lại từng trang
Trang nào cũng cất miên man mắt người
Trang nào còn sót tiếng cười
Dòng tôi mê mãi biết nơi nào ngừng
Ủa sao mắt lại rưng rưng
Mà sao nỗi nhớ lưng chừng buông lơi
Nghe chừng môi mặn bờ môi
Đầu năm nỗi nhớ lôi tôi tìm về
Bần thần giũ rớt cơn mê
Sửa sang xống áo kéo lê môi cười
Môi cười tươi mấy mà tươi
Nghe trong sâu thẳm hồn rơi khóc thầm
Tưởng vu vơ, tưởng ngàn năm
Rồi ra bia đá lặng câm kiếp người
Tà tà nắng đổ về xuôi
Tôi ngơ ngẩn đạp tả tơi bóng mình
Ừ thôi bia đá lặng thinh
Mình tôi ngồi gõ lanh canh nỗi buồn
Mưa ơi ! từ cõi vô thường
Giọt đan tíu tít mười phương giăng đầy
Giọt nào thấm giữa cơn say
Nẩy thành gai độc đoạ đầy xác thân
Thôi thì tình chỉ phù vân
Cho tôi gửi lại một lần yêu anh
Vân Di