khi mất nước
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Sống xứ người dần dần quên tiếng nói. Thưở lọt lòng do mẹ đẻ truyền ta. Thời gian qua mất đi đời văn hóa. Từ ông cha tiên tổ xã hội nhà. Rồi tự quên chính mình là dân Việt. Đám cháu con hòa hợp với người xa. Thành giống...
|
khóc người còn trẻ
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Tuyết phủ mây sa sầu bia mộ. Đông dài lạnh lẽo chỗ nằm ai. Ngậm ngùi cơn gió heo may. Cành lay lả tả hoa bay trắng ngần. Đưa người về chốn xa xăm. Lệ rơi đóng đá tình thân ruột mềm. Nỗi đau đớn nào thêm tê tái. Tay run run ...
|
khi xuân trở lại
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Bấy lâu bao tháng ngóng mùa xuân. Xuân đến đời ta đã bao lần ? Đường phố cây khô chờ hoa nở. Ruộng đồng cỏ mục đợi mầm lên. Chim chóc về đây xây tổ mới. Người người ra bến họp chợ phiên. Tia ấm tràn lan mây quang đãng. Băng...
|
khi ngỏ lời yêu
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Luyến ái cho nhau lời vụng dại. Những mong nằm cạnh suốt canh dài. Cả đêm không ngủ trao hơi ấm. Lơ mơ ngây ngất mất hồn thôi. Có xúc phạm chi xin đừng trách. Vì lòng quyến luyến hé bờ môi. Mến thương ấp ủ bao ngày...
|
khi già yếu
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Người cũng tàn phai trong giấc ngủ. Sống đã qua đi được mấy mùa ? Cựa mình đau đớn rên nho nhỏ. Trên đời sức khoẻ dễ mà mua ? Tuổi già yếu đuối thêm nhàm chán. Bệnh tật quanh năm uống thuốc đều. Chờ trời gọi tới liền...
|
khi yêu tình ngây thơ ?
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Ngồi bên cạnh nghe tiếng lòng kể lể. Như điệu ru êm ái rót từng giây. Gần chạm điện hai người cùng tê tái. Thời gian qua loang loáng cõi mây bay. Vì kính lễ khó làm điều có thể. Đã lâu rồi vẫn muốn nắm bàn tay. Tình giữ...
|
khi nàng xuân về
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Xuân đến rồi đi. Xuân mang niềm thương nhớ. Yêu ai vẫn trông chờ. Nàng xuân lả lơi. Tơ lòng vương vấn. Cây cỏ mang niềm vui. Ôi yêu mến em hoài. Mơ dáng dấp trang đài. Rộn ràng đóa hoa cười. Làm cho tim đắm say. Hồn ta...
|
khi còn bé
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Khi còn bé người dễ cười dễ khóc. Nét thơ ngây rạng rỡ hiện làn da. Đôi mắt sáng tinh anh ngời lấp lánh. Yêu gối mền , ôm ấp mến mẹ cha. Ham nhún nhảy leo trèo rồi nghịch phá. Lòng vô tư nào nghĩ chuyện sâu xa. Lúc té ngã...
|
khi hoa xuân rơi rụng
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Hoa nở có thì xuân có lứa. Bướm ong lui tới hút mật hương. Thế gian tươi đẹp tâm chan chứa. Tự hỏi nơi đây cõi thiên đường ? Ánh sáng bao la tỏa nhiệm mầu. Yêu ai tay nắm bước bên nhau. Kề vai ôm ấp niềm thơ mộng. Hẹn ước...
|
khóc bào huynh
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Tuổi già anh em như trái chín. Mấy chốc ai ngờ đã rụng rơi ? Nhớ lúc gần nhau thời thơ ấu. Tình nghĩa thâm giao phát ngậm ngùi. Theo đám mây xa phương trời lạ. Hình bóng mờ dần tan hư vô. Ảnh cũ bao năm còn để lại. Thân...
|