khi hoa xuân rơi rụng
Hoa nở có thì xuân có lứa
Bướm ong lui tới hút mật hương
Thế gian tươi đẹp tâm chan chứa
Tự hỏi nơi đây cõi thiên đường ?
Ánh sáng bao la tỏa nhiệm mầu
Yêu ai tay nắm bước bên nhau
Kề vai ôm ấp niềm thơ mộng
Hẹn ước chung đôi đến bạc đầu
Xuân đến bao năm vẫn nồng nàn
Băng tan tuyết chảy nước tràn lan
Sông hồ lênh láng uyên ương đợi
Vũ khúc êm êm điệu mơ màng
Đàn hát say mê giấc buông lơi
Mến thương quấn quit mãi không rời
Trăm năm lưu luyến duyên son sắc
Một thoáng qua mau xác rã rời !
Hoa nở hoa tàn khắp núi non
Xuân đến xuân đi lạc mất hồn
Thương người thân cận tình chăn gối
Ngậm ngùi thương nhớ giấc hoàng hôn
QHNC