mơ giấc thiên đàng
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Đêm buồn mơ tưởng một bóng hình. Gió vẫn rì rào bến lặng thinh. Người ở trời kia không gần được. Chỉ có cô đơn đến lạnh mình. Nhớ đến ai đâu lòng rười rượi. Trăng treo soi bóng sóng chông chênh. Trăn trở bâng khuâng niềm...
|
mắt lệ cho người
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Nhớ thương đêm trường thao thức. Kiếp đơn côi chỉ bóng với hình. Lòng ta bỗng nghe tiếng nức. Khóc cho người ở cõi u minh. Tình yêu chìm vào quên lãng. Điệu du dương năm tháng bềnh bồng. Hình ai tâm còn mang máng. Mắt môi...
|
mơ góc địa đàng
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Hạ về hoa lá mọc ven sông. Cỏ bắp xanh um khắp cánh đồng. Chim chóc rộn ràng bay khắp chốn. Nai hươu ngơ ngẩn chạy lông nhông. Ruộng nương mấy khoảnh chăm cày cấy. Đất đai ngàn dặm vẫn bỏ không. Xứ rộng người thưa tình êm...
|
miền tiềm thức
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Đời yên lặng nghe mưa ngoài nhỏ giọt. Vào mông lung chìm ngủ đến miệt mài. Nhà vẫn động tiếng rơi đều trên mái. Nhịp nhàng sâu thánh thót rót từng giây. Giấc mơ đến làm quen miền tiềm thức. Gợi trong lòng những kỷ niệm xa...
|
mẹ việt nam
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Mẹ là mẹ Việt nam. Dầu nắng mưa tảo tần. Vẫn nuôi một đàn con. Mẹ là mẹ Việt nam. Vai áo đã rách sờn. Xuống biển lại lên non. Mẹ là mẹ Việt nam. Rất yêu thương giống nòi. Tâm huyết, một lòng son. Mẹ là mẹ từ bi. Mang...
|
mầm xuân đang mọc
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Đêm đông lạnh lẽo ai mơ giáng kiều. Riêng ta nằm mơ thấy bóng trẻ thơ. Ngoài trời gió thổi tuyết vẫn rơi đều. Vào nhà có tiếng ru con ầu ơ. Niềm vui lặng lẽ phát sinh trong lòng. Từ lâu hằng mong mãi mãi mùa xuân. Khiến...
|
mây
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Mây vốn là sương khói. Chẳng ai nắm bắt được. Mây vốn thật tự do... Bay lang thang trên trời. Nói mây hình dạng nọ. Bảo mây hình thế ấy. Mây cũng chẳng trả lời ! Ai cho mây cao ngạo? Mây không biết nghĩ màng. ...
|
mở cánh hoa lòng
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Hãy mở đi em cánh cửa lòng. Yêu người chớ để chốn buồng không. Tình yêu vụng dại ai trao đấy. Mở trái tim xuân má đỏ hồng. Đừng khó khăn chi đừng kén chọn. Làm cho duyên nợ cứ long đong. Hoa xuân hé nở tình xuân đẹp. Gió...
|
mẹ là yêu thương
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Mẹ là yêu thương khắp đất trời. Cho ta cuộc sống của loài người. Ngày đêm ôm ấp ru con ngủ. Mong sao trẻ lớn có đời vui. Mẹ đã từ lâu vẫn tảo tần. Cùng cha nuôi nấng chẳng phân vân. Nắng mưa xuôi ngược đường gió bụi. Đứa...
|
máy thời gian
Tác giả:
Quoc Hung Nguyen Cao
Kiếp hiện tại rõ ràng trong cảm giác. Chuyện đã qua quá khứ vốn mơ hồ. Làm sao được mọi điều đều sáng tỏ ? Kỷ niệm xưa lưu giữ mãi trong tâm. Tìm đâu đó vài cuộn phim , ành cũ. Người ra đi bỗng trở lại thấy gần. Ai mong...
|