mơ giấc thiên đàng
Đêm buồn mơ tưởng một bóng hình
Gió vẫn rì rào bến lặng thinh
Người ở trời kia không gần được
Chỉ có cô đơn đến lạnh mình
Nhớ đến ai đâu lòng rười rượi
Trăng treo soi bóng sóng chông chênh
Trăn trở bâng khuâng niềm viễn xứ
Mây trôi ngàn dặm chốn lênh đênh
Thuyền rời sông núi xa quan ải
Vui kiếp giang hồ nước mông mênh ?
Một cõi lâng lâng sầu tê tái
Tim còn trĩu nặng mối tình mang
Hồn quê năm tháng chìm quên lãng
Bốn bể năm châu tuổi muộn màng
Còn có dịp nao hồi gặp gỡ
Hay là sương trắng phủ đời tang ?
Tin yêu âu yếm tìm tri kỷ
Cùng người tay nắm bước lang thang
Một thưở gió sương như đã hẹn
Tình ta say đắm giấc thiên đàng !
QHNC