lặng buồn
Tác giả:
Hồng Dương
Lát gừng già hôn cánh lưỡi tê rân. Đêm giông lạnh chắc gì cần hương ngọt. Vàng thu nhuộm hỏi lòng ai đau xót. Vết thương sâu ai nợ gọt cho tròn. Bước lặng im trên lối vẽ tình mòn. Cành thu nhẹ nép vào con sông nhỏ. Trong...
|
lắng đọng
Tác giả:
Hồng Dương
Giận chi nắng .., bởi nắng vàng chốc lát. Mắt em cay bởi hạt bui vô tình. Ngọn gió làm mái tóc cứ rung rinh. Hay bóng nắng thình lình bay đùa nghịch. Làn mây trắng cứ vờn bay hỡm hĩnh. Rồi bất ngờ yên tĩnh dưới dòng...
|
lãng du kiếp
Tác giả:
Hồng Dương
Anh là kiếp lãng du. Em sẽ mây bềnh bồng. Hồn mắc ở bến sông. Tiếng hát em mênh mông. Lời thơ anh lãng đãng. Em một tâm hồn sáng. Anh một áng thi thơ. Xa cách biệt bến bờ. Nhưng tình yêu vẫn đợi. Tình bay trong diệu vợi. Như...
|
lãng đãng tháng ba
Tác giả:
Hồng Dương
Xuân chín tới mây hồng vời vợi. Hoa cúc say đứng đợi gió ngàn. Mênh mông sóng nhẹ hương lan. Hào quang trời đất lãng ngàn lá reo. Hoa chúm chím hồn theo sắc lá. Anh nhớ em thơ đã gởi mây. Tháng ba mưa mặn mà rây. Đơm...
|
lặng im (2)
Tác giả:
Hồng Dương
Hồn trống trải như con thuyền không lái. Gió vô tình thổi mãi mái tóc sương. Để đêm đêm cho dạ mãi vấn vường. Thơ anh viết âm trường nghe tan nát. Thơ em viết bay trong làn gió mát. Hương thơm nồng bát ngát cả mùa...
|
lặng lẽ
Tác giả:
Hồng Dương
Vội vàng bước đi qua lặng lẽ. Cho những lần đau khẽ biệt ly. Tình hong cỏ úa bờ mi. Bẽ bàng trăng khuyết còn gì cho nhau. Thu bỏ lại nỗi đau thổn thức. Mưa thì thầm lạnh nhức bờ vai. Lạnh lùng ánh mắt phôi phai. Những...
|
lặng kiếp an nhiên
Tác giả:
Hồng Dương
Dòng đời chảy cứ trầm luân vô định. Bóng thời gian im tĩnh mịch vô hình. Điểm bắt đầu và điểm đến lặng thinh. Vòng khép kín cầm mình trong hoang hoãi. Thửa ruộng cạn đã đào sâu tận đáy. Bổng dưng chiều chậm lại ngại...
|
lắng đọng cùng thời gian
Tác giả:
Hồng Dương
Giữa dòng cuộn của thời gian trôi nổi. Bốn mùa qua trăm lối mộng hư vô. Giấc mơ phai nông nỗi trắng lõa lồ. Đời khánh kiệt bên mồ chôn nước mắt... Bao xúc cảm lụi tàn miền hiu hắt. Nhặt nhạnh ương từng hạt giống tâm...
|
lặng bóng
Tác giả:
Hồng Dương
Điền viên tĩnh lặng hoa đan trãi
Một ánh hào quang bỗng tự tràn
Nắng pha mầu lá sương ngưng ngọc
Hương ngậm tơ vàng gió nhẹ đan
|
lặng lẽ !
Tác giả:
Hồng Dương
Trong như ngọc giọt sương run trên lá. Mắt em buồn mấy ngả đến suy tư. Gió vô ngôn lay lắt cả trang thư. Trăng run rẩy lắc lư còn một nửa. Em không hiểu thế nào là nhân nghĩa. Kiếp yêu đương mai mĩa chốn thương đau. Đã bao...
|