lặng lẽ !
Trong như ngọc giọt sương run trên lá
Mắt em buồn mấy ngả đến suy tư
Gió vô ngôn lay lắt cả trang thư
Trăng run rẩy lắc lư còn một nửa
Em không hiểu thế nào là nhân nghĩa
Kiếp yêu đương mai mĩa chốn thương đau
Đã bao lần đời thấm thía u sầu
Đêm cúi xuống … gục đầu trong nức nỡ
Trong lặng lẽ ta nhìn nhau bỡ ngỡ
Đời vô tình vô cớ cũng nhạt phai
Côn trùng than tàn kiệt rát bên tai
Dòng nghiệp chướng chia hai bên lối rẽ
Anh bên ấy em bên này lặng lẽ
Còn có không rất khẽ nhịp tim mình
Đắng môi cay sao cứ mãi lặng thinh
Chôn kỷ niệm xóa hình hài ngày ấy
Tim lạc nhịp nên tâm tư run rẫy
Trong nhạt nhòa em thấy được chăng em
Nát bờ mi lệ thấm đẫm môi mềm
Con nắng tắt màn đêm về lặng lẽ…
Bài này đã được xem 1176 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|