mắt buồn
Tác giả:
Hồng Dương
Bên cửa sổ thu tàn đông hỏi. Đôi mắt buồn không nói gì chăng. Tình ta tuyết phủ giá băng. Nói gì đi nữa sầu giăng khôn cùng. Tình yêu chết gió rung sương lạnh. Chưa một lần ngồi cạnh bên em. Nhớ nhau vời vợi bao đêm. Nói...
|
mai ươm nụ
Tác giả:
Hồng Dương
Chiếc lá rơi trên vạt cỏ xinh. Nghe lòng quay quắt dạ buồn thinh. Mây về lẵng đãng nhang trầm tĩnh. Bướm liệng rập rình khói diệu linh. Chạp hết là đua hoàng búp nở. Xuân về sẽ đến tiết thanh minh. Có con gió lạ ngang qua...
|
mang nợ !
Tác giả:
Hồng Dương
Trời nợ đất nên cơn mưa như trút. Sương nợ chiều để giọt nước buông xuôi. Đêm nợ ngày cho đành đoạn đôi môi. Miền tĩnh lặng cả đời không tiếc nuối. Con suối chảy nợ một đời đá cuội. Nhọc thân diều nợ buổi gió hoàng...
|
mảnh mong
Tác giả:
Hồng Dương
Phất phơ ngọn trúc lặng đong đưa. Say thả hồn đi đến cõi xưa. Mắt chong lên ngó cành mây trắng. Sợ phấn bụi mưa cũng chẳng trừa. Mùa đông đã đến mạn chu kỳ. Sao nán chần chừ mãi không đi. Xuân đang hẹn ước mùa trăng...
|
mãn...
Tác giả:
Hồng Dương
Kiếm bỏ bên hồi bụi gió sương. Tâm còn vướng dạ bến khôn lường. Đầu nghiêng thấy bóng đời xoay ngược. Mắt ngước nhìn song gió đảo trường. Giấc cạn màn khuya thơ ngũ sắc. Trời sâu vực nước ánh dương hương. Tằm thân cải bướm...
|
mãn
Tác giả:
Hồng Dương
Trông màu lá trong chiều thu động. Gió trôi hương cánh mỏng manh đời. Trăng nghiêng một nửa chơi vơi. Thuyền im một bóng giữa vời sông xanh. Sắc thu nhuộm cả lằn con nước. Dòng đời trôi lũ lượt mấy ngàn. Thu ơi hỏi cả...
|
mảnh trăng rơi
Tác giả:
Hồng Dương
Mảnh trăng rơi ...mảnh trăng rơi! ..... Dáng kiều ảo diệu liễu đào cũng thua. Khéo bày chưa .... khéo bày chưa. Cảnh xuân đang chín kín vừa khuôn căng. Hỡi nàng Trăng !... hỡi nàng Trăng. Cho nàng rạng tựa hoa đăng giữa...
|
mang bóng quê hương
Tác giả:
Hồng Dương
Con đường nhỏ đưa tôi về nơi đó. Làng quê ngèo cây cỏ vẫn đơm bông. Lúa dâng hương bay kháp cả cánh đồng. Quê tôi đấy mênh mông tình nồng ấm. Ngọn đèn nến sáng vàng trong đêm thẩm. Sách vỡ màu đen sầm dấu than bay. Sắn...
|
mãn nguyện
Tác giả:
Hồng Dương
Dòng sông mệnh thác ghềnh mờ mịt. Mệt trời ơi gió nát liêu trai !... Ta mang nặng gánh trời quan ải. Nắng đổ mưa dầm bỏng rát vai. Trăng một bóng liêu xiêu lặng lẽ. Gió canh tàn một mảnh Lương Y. Đời mòn chậm lăn tròn xe...
|
mang nợ
Tác giả:
Hồng Dương
Đời mang nợ oan hờn sâu thẳm. Chiều nợ ngày mấy dặm đường xa. Bầu trời thu nợ áng sương ngà. Tuổi xanh nợ bao la khát vọng.... Đêm mang nợ hương trầm rung sóng. Mắt thu gầy nhìn bóng giai nhân. Trăng nợ sông một vóc...
|