nắng cũng buồn
Tác giả:
Hồng Dương
"Ngày ấy em đi nắng cũng buồn". Mùa xuân hoa nở giọt sương buông. Gió lay tàu lá chim không đậu. Lặng lẽ mắt ai dõi cuối đường. Nắng mãi vô ngôn chẳng nói cười. Hồn đông như nụ chẳng còn tươi. Tiếng tiêu ai thổi...
|
nặng gót chân thu
Tác giả:
Hồng Dương
Vắt kiệt máu để hồn thơ trào lộng. Cắn môi sưng nhả bóng khát trăng vàng. Nhập linh hồn trong cõi mộng nhân gian. Để đến được con đường xưa bình dị. Ôm sấm chớp mà không vàng ý nghĩ. Bởi mùa thu chẳng thể bớt hao...
|
nản chí hùng
Tác giả:
Hồng Dương
Rồi đến lúc lại về cát bụi. Cõi tạm thôi vĩnh biệt nhân sinh. Áo cơm tình nghĩa phân minh. Mong lòng thanh thản gửi tình núi non. Trai đạp đất chưa tròn danh toại. Mộng công hầu chưa khoái chí hùng. Chỉ vì may rủi muôn...
|
nắng mùa xuân
Tác giả:
Hồng Dương
Nắng nồng nàn trong mắt biếc người yêu. Thêm vị ngọt bao điều tri âm gửi. Rượu đằm kết với tình thâm môi lưỡi. Ủ men say thiêu chảy giấc mơ nồng. Gót chiều hồng thả lối cũ êm không. Cho...
|
muôn trùng
Tác giả:
Hồng Dương
Tháng chín về thu rót mật hương say. Trăng thu nhẹ bay bay trong sương gió. Thu gợi cảm nhớ em từ dạo đó. Tóc em thơm hoa cỏ nắng rung rinh. Đôi môi em chín đỏ mọng tươi xinh. Cho anh chết đắm chìm trong ngây dại. Mùa thu...
|
muôn vẽ dòng đời
Tác giả:
Hồng Dương
Đời trôi nổi qua muôn hình muôn vẻ. Bước chân đi ngả rẻ thật khác nhau. Đêm dối gian lởn vởn lắm u sầu. Tâm xao động mấy mầu trong cuộc sống. Ngày rất ngắn chưa nhìn đêm đã xuống. Cơ hội nào tới muộn kiếp nhân sinh. Cõi vô...
|
năm heo
Tác giả:
Hồng Dương
Xuân nay đích thực của bầy heo. Đục bẩn non sông chẳng sợ nghèo. Thượng đế hùa lua chưng mỡ mẻo... Bầy tôi lúc nhúc sục lòng beo. Quan đầu lục lọi ghành hương thẻo. Đầy tớ chèn len nẻo gấm treo. Lũ lợn xưa rày quen thói ...
|
mượn chút nụ cười
Tác giả:
Hồng Dương
Cho ta mượn nụ cười nơi thế tục. Mượn lời thương gian dối tận sâu lòng. Để ăn năn cho phận kiếp long đong. Để lấy lại chút tình người nhân ái. Mai dẫu chết cõi đời không ái ngại. Cát bụi buồn con gió chẳng phôi phai. Để...
|
muôn vẻ nụ cười
Tác giả:
Hồng Dương
Dòng đời chảy có lần ta cũng khóc. Thủa lọt lòng trằn trọc mẹ sinh ra. Lúc phân ly Cha khuất ánh dương tà. Bởi lẽ sống mà ta cười đủ vị. Cười nửa miệng khi lòng chưa phải ý. Chát chúa cười bởi lý lẽ thế gian. Miệng vang...
|
mượn thơ khóc phận
Tác giả:
Hồng Dương
Đem thơ ra khóc để hồn vơi. Lại thấy đau thương cả một trời. Chiều lạnh thu gầy trăng lẽ bóng. Sương mờ mây trắng nắng chơi vơi... Dòng sông nước đục thẩn thờ trôi. Bóng nhạn quên thơ mỏi cánh rồi. Lọn gió heo may đi...
|