biệt sầu khúc
Tác giả:
Hồng Dương
Bày chi khéo trần ai cách biệt. Chia đôi đường ai tiếc ai trông. Đêm buông nỗi nhớ mênh mông. Cho sầu điệp khúc mặn nồng ưu tư... Nhạc sầu nỗi tương tư khúc họa. Bóng trăng gầy nhớ hóa niềm đau. Nổi niềm kết nhụy bên...
|
bỏ hồn đi hoang
Tác giả:
Hồng Dương
Đất mầu mỡ muôn hoa đua nở. Đời lên hương đời trở chông gai. Đâm đau buốt nhói hình hài. Hồn bay kêu thảm dập hai cánh ngời... Chuông từng cõi chơi vơi sương ẩm. Ác thần lên ướt đẫm tinh thần. Xác xơ thấm lạnh tấm...
|
biệt ly
Tác giả:
Hồng Dương
Dòng sông chảy Lục bình xuôi ngược ! Dạt về đâu lớn nước lại ròng ? Đượm màu sắc tím ven sông. Cho lòng ai mãi ngóng trông sớm chiều ! Dòng sông ấy mưa nhiều nắng lắm ! Lục bình trôi ai ngắm ai thôi. Hai bờ bên lở...
|
biệt xa
Tác giả:
Hồng Dương
Chiều tím biếc nhuộm bờ cát trắng. Hoài niệm về màu nắng nhạt tan. Nỗi thương niềm nhớ ngút ngàn. Dư âm cũ mãi dồn vang mộng chiều.... Chiều chuyển động bao điều cuộc sống. Em bên này bóng ngã thời gian. Lững lờ...
|
bỏ hết nỗi niềm
Tác giả:
Hồng Dương
Say gì mặc sao cho ngây ngất. Để quên đi đắng chát cuộc đời. Say tinh say rượu say thơ ... Say cho điếu đổ say mờ nhân gian. Say để biết cõi này còn có. Hiện hữu mình như cỏ mùa đông. Để đi tìm chút vị nồng. Cho tâm tư...
|
bỏ gánh tương tư
Tác giả:
Hồng Dương
Sinh thời gió đã tính chu kỳ. Hẹn ước trăng thanh chải thảm mi. Thế giới trong tâm hồn thắm mộng. Nhân loài ngoại cảnh xác phai trì. Mật ngọt khơi nguồi xa bản ngã. Hương thơm mở cõi tới sân si. Kiều loan đã muốn đừng say...
|
bình minh !
Tác giả:
Hồng Dương
Ngắm hạt huyền tan nhẹ. Chút giọt nắng hanh vàng. Chút hơi lạnh vừa sang. Nhẹ lùa qua khe cửa. Bờ mi em nhẹ mở. Nhánh tường vi khẽ rung. Đón ngày mới yêu thương. Trở mình trong nắng sớm. Nhành hồng bên bậc cửa. Hạnh phúc...
|
bình thơ
Tác giả:
Hồng Dương
Có những bài thơ tợ cánh bèo. Xanh trong như ngọn gió đang reo. Luật vần từ ngữ sao mà khéo. Ý chuẩn sâu xa tợ mái chèo... Có những bài thơ tưởng nắng treo. Ánh trăng mềm mượt bến trong veo. Nghe mà thích nựng và ưng...
|
biệt xứ
Tác giả:
Hồng Dương
Nhân sinh lỡ một đời trôi nổi. Như trăng ngà thả chổ xa xôi. Lỡ làng hoa gấm buông trôi. Nợ duyên mây chuyển thành nguồn giông mưa. Cơn gió giận như vừa đánh mất. Mùi tình xưa trăng mật hương trinh. Dáng trên tầng khí...
|
bỏ quên
Tác giả:
Hồng Dương
Đêm bỏ lại một làn sương ướt đẫm. Sóng để quên vị mặn chát bên bờ. Em! lại quên một dáng vẽ ngây thơ. Trên bờ gối tóc thề nhung ngày đó. Biển cứ gởi ngàn xa con sóng vỗ. Thuyền nhớ ai ?... thuyền đỗ bến giăng sầu. Mây nhớ...
|