biển mặn
Tác giả:
Hồng Dương
Khi chiều xuống biển mơn man sóng vỗ. Nắng nhạt mờ rồi vỡ bóng đêm xa. Biển khát khao có một mảnh trăng ngà. Căng buồm trắng trăng ra như dải lụa. Biển lấp lánh và cuồng si muôn thủa... Ôm vào lòng con sóng bạc đầu...
|
biển khóc
Tác giả:
Hồng Dương
Biển gào thét đêm ngày trong cuồng nộ. Sóng chập chùng xô đổ bóng cuồng si. Muốn đập tan không để lại những gì. Bao cay đắng lâm li sầu nhân thế. Hồn đi lạc thế gian không kiêng nể. Thói ngông cuồng mãi thế đó biển...
|
bi biệt
Tác giả:
Hồng Dương
Từ hôm đó ta là duyên hay nợ. Anh đi rồi em ở mãi nơi đây. Mùa thu về trăng ngã xuống vai gầy. Hồ thu rót lệ đầy cay đôi mắt. Đêm gió thổi mưa buồn dâng hiu hắt. Côn trùng than đau rát mảnh hồn côi. Lá mùa thu rơi rụng...
|
bềnh bồng
Tác giả:
Hồng Dương
Hồn ai vọng tiếng lòng du mộng. Gió mùa đông thổi lộng tóc bồng. Cánh hoa ngây gió sắc hồng. Hạt sương thổn thức mắt long lanh màu. Trăng soi bóng bên cầu chênh chếch. Sóng mây vờn núi lệch đầu non. Người đi thu úa héo...
|
biển chiều
Tác giả:
Hồng Dương
Ta trở về với biển lặng chiều nay. Bờ cát trắng gió lay hàng dương biếc. Hương mằn mặn nhớ thương người khôn xiết. Nước miên man xa hiện nửa vầng trăng. Trên biển chiều ôm nỗi nhớ mênh mang. Chân lạc bước ngỡ ngàng ...
|
biền biệt
Tác giả:
Hồng Dương
Giờ đêm chẳng thấy nửa vần trăng... Có phải làn sương đã lạc đàng. Chắc tại là thu vừa gõ cửa... Mây nguồn kéo hạ để mưa sang... Giao mùa hối hả quẩn cùng mây. Gió tận phương nào đã đến đây. Chiếc lá nghiêng đầu......
|
biển lòng
Tác giả:
Hồng Dương
Mênh mông biển rì rào con sóng vỗ. Lúc hiền hòa lúc bão tố trào dâng. Đáy lòng người cũng có biển sâu ngân. Cho mặn chát hơn vạn lần biển mặn…. Bao nhiêu muối mà lòng người mặn đắng. Nước mắt trào ai cũng hẳn nếm qua. Vì...
|
biển em
Tác giả:
Hồng Dương
Em mãi là dòng sông. Để anh là biển cả. Mặc sóng đời lơi lã. Nước xuôi chiều biển xanh. Em mãi mãi long lanh. Một tình yêu đằm thắm. Trải cay nồng ướt đẫm. Gió mùa lẫn mưa sa. Sông vẫn cứ lụa là. Biển vẫn mãi ngân...
|
biển dối gian
Tác giả:
Hồng Dương
Biển dối gian, bờ cát trắng nằm im. Bước chân lạc đi tìm loài vắng lặng. Trong leo lẽo sóng gieo miền ánh nắng. Kỷ niệm buồn cay đắng một miền thương. Chiều tan dần thành phố ngủ đêm sương. Ngọn đèn sáng vấn vương con...
|
biển chết
Tác giả:
Hồng Dương
Biển giãy chết trong lẳng lơ môi điếm. Nét son phơi lấp liếm nẻo tà dâm. Sóng gợn chi phủ hết vị tình thâm. Âm ba vọng lan ầm ào tiếng khuyển. Không còn nữa vẽ nên thơ của biển. Để chiều về đau điếng lõi hồn ta. Lặng thầm...
|